Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Mắt Trình Dao Dao trợn tròn  dấu vết mập mờ   , cô đến từ thế kỷ 21, tự nhiên hiểu rõ dấu vết  tới thế nào. Những dấu vết  căn bản   một nụ hôn  thể lưu , đơn giản giống… Những dấu vết  như  nhiệt độ, nóng bỏng  Trình Dao Dao sợ hết hồn.
Thế nhưng cô  nhớ rõ những dấu vết  từ  mà đến. Tối hôm qua… Tạ Tam…! Là Tạ Tam!
Trình Dao Dao bình tĩnh ,  đó  bắt đầu ầm ầm nhảy dựng lên. Trách   đêm qua cô  tỉnh dậy   thấy Tạ Tam ở trong phòng , trong mơ sư tử lớn ôm cô  hôn  vân vê, đấy cũng là sự thật?
Trình Dao Dao vô thức ôm gối tre nhỏ,  đó nhớ tới chuyện Tạ Tam , ánh mắt như say,  mặt  đỏ  trắng,   hổ  giận. Trong đầu cô rối bời, chuyện phát sinh đêm qua giống như phủ một mảnh vải mỏng, bọn họ đến cùng… Tạ Tam đáng chết, chạy trốn thật nhanh!
 
Cửa bỗng nhiên  gõ vang, Trình Dao Dao nhảy dựng lên, vội vàng che ngực: “Ai?”
Tiếng  của Tạ Phi vang lên: “Chị là em, em thu quần áo hôm qua phơi, đưa qua cho chị.”
“Em đợi chút.” Trình Dao Dao luống cuống, nhặt quần áo mặc lên, cài hết tất cả các nút, che kín . Lúc  giày, mu bàn chân trắng nõn mảnh khảnh in một răng đỏ tươi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-227-ta-chieu-co-con-gai-tim.html.]
Trong đầu Trình Dao Dao  nổ tung  nữa.
Tạ Phi ôm một đống quần áo chờ  lâu, Trình Dao Dao mới  mở cửa, thấy  mặt Trình Dao Dao đỏ ửng, kỳ quái : “Chị, chị  ? Mặt đỏ bừng.”
“Không … Chị  .” Ánh mắt Trình Dao Dao rung động, dùng mu bàn tay che che mặt, nghiêng  để Tạ Phi  nhà.
Tạ Phi để quần áo  giường, mùa hè mặt trời chói chang, phơi quần áo  trời nắng, lúc thu   thể mặc luôn, cũng  thể lập tức cho  tủ quần áo,  để một lúc mới .
 
“Chị, chị  quần áo    ngoài ?” Tạ Phi  quần áo   Trình Dao Dao, cực kỳ hâm mộ : “Bộ quần áo  thật .”
Trình Dao Dao mở rộng tay  để Tạ Phi thưởng thức một phen, : “Chị mặc , chuẩn  lên núi  việc.”
“Quần áo  như  mặc   việc?” Tạ Phi đau lòng : “Chất liệu vải mềm như , sẽ  hỏng mất!”
Trong rương của Trình Dao Dao   nhiều váy,  mắt nhưng   thực dụng. Cái áo màu xanh lam   cô  là đồ cũ nhất . Tạ Phi đau lòng hít  khí, lôi kéo ống tay áo của Trình Dao Dao cẩn thận thưởng thức, : “Chị,   chị lên huyện mua chút vải, em giúp chị  hai cái áo, để lúc  việc mặc. Những bộ quần áo  quá  , mặc   quá đáng tiếc.”