Nhân viên mậu dịch cũng : “Cô đừng vội, loại hoa văn  tuần  sẽ về thêm, lúc đó các cô đến sớm chút, nhất định mua .”
Ngô Man và Lâm Lộ Lộ liếc , cố ý dùng giọng  mấy   thể  thấy : “Mình cũng  thích mặc quần áo giống  khác, nhưng đến lúc đó  mặc mấy  ,  khác nhặt  đồ chúng  mặc  quan hệ gì?”
Hàn Nhân tức giận vành mắt đỏ bừng, suýt nữa nhào tới: “Cô!”
Trương Hiểu Phong nắm chắc Hàn Nhân, Trình Dao Dao  lạnh, khóe mắt đảo qua mặt Hàn Nhân và Lâm Lộ Lộ : “Mặc  thì ? Chưa từng  qua câu   ? Giống áo  sợ, ai   đấy sợ.”
Mặt Ngô Man và Lâm Lộ Lộ lập tức xanh xám. Các cô tự nhận khuôn mặt  xinh , nhưng  câu  từ trong miệng Trình Dao Dao  ,   họ   chút lực phản kích nào, đơn giản một đao mất mạng.
“Phốc phốc”, Hàn Nhân  khách khí   tiếng.
Đến khi Ngô Man và Lâm Lộ Lộ tức điên  rời , Trương Hiểu Phong mới : “Dao Dao, Lâm Lộ Lộ là con gái của bí thư chi bộ, cô  cần đối chọi với cô .”
“Con gái bí thư chi bộ thì ?” Trình Dao Dao nhếch miệng, bí thư chi bộ và vợ ông  cũng  sợ.
Chỉ còn  khối vải màu hồng phấn hoa trắng. Lúc  Hàn Nhân   nữa, chỉ một lòng nhớ tới khối vải màu đỏ kẻ ô trắng. Nhân viên mậu dịch  ngượng ngùng,  với cô: “Tuần  vải mới đến,  giữ cho cô một khối.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-262.html.]
“Nói  nha!” Bây giờ Hàn nhân mới vui vẻ.
Trình Dao Dao nhân tiện : “  khối vải màu hồng .”
Hàn Nhân : “Không  cô  hai bộ màu hồng  ?”
“ mua cho  khác.” Trình Dao Dao mua khối vải màu hồng, còn mua thêm một khối vải bông màu xanh nhạt và một khối vải màu xanh đậm. Trình Dao Dao còn  đến quầy hàng tạp hóa mua nửa cân dầu, dùng phiếu dầu bố cô gửi cho.
Ba  mua đồ xong , liền đến bưu cục.
Hôm nay đầu tháng, trong nhà nhóm thanh niên trí thức sẽ gửi đến vài thứ, bên trong bưu cục đầy .
Trình Dao Dao lấy thư giới thiệu , nhân viên mậu dịch đưa cho cô một bao đồ lớn và 3 phong thư, xem  đồ cô gửi    hữu dụng nha.
Trình Dao Dao nhéo nhéo phong thư, hai cái thật dày, một cái mỏng hơn. Nhìn kỹ tên bên , bên  một phong thư dày gửi cho Trình Nặc Nặc,  gửi cũng là bố Trình.
Trình Dao Dao dùng tay nhéo nhéo,  dày, đoán chừng   ít phiếu định mức. Cô trừng mắt  bức thư , do dự một chút, vẫn đưa cho nhân viên mậu dịch.
 
Cô mở hai phong thư , một phong thư  tương đối ngoáy,  thư hỏi thăm Trình Dao Dao ở nông thôn   khổ cực như , Thẩm Yến và Trình Nặc Nặc  giúp đỡ cô  việc , bảo Trình Dao Dao giữ phiếu đường  cho bản  ăn, nhất định  giữ gìn sức khỏe vân vân, rõ ràng lúc  thư tâm tình  kích động.