Socola đóng gói cực , Tạ Phi cẩn thận bóc , bên trong còn một lớp giấy thiếc sáng long lanh. Lại bóc tiếp, lộ thanh socola màu nâu đậm, vẻ đắng, nhưng thơm.
Tạ Phi lúc lâu nỡ ăn, nhất định để bà Tạ ăn : « Bà nội, bà ăn một miếng . »
Bà nội bẻ một miếng nhỏ cho miệng, lúc Tạ Phi mới ăn một miếng nhỏ, ngậm trong miệng. Đắng đắng, thơm thơm, vị ngọt mà đường trắng và đường hoa quả thể so sánh nổi.
Bà Tạ ăn miếng socola, trong lòng thở dài. Bà ăn socola Pháp, đó mới gọi là socola, ngậm trong miệng chớp mắt liền tan, hương vị thơm ngon, còn quả hạnh nhân giòn giòn. Bây giờ Tiểu Phi của bà ngay cả socola cũng .
Trình Dao Dao rửa mặt lau , bộ quần áo khác. Tạ Phi tranh thủ thời gian cầm sô cô la cho cô ăn, Trình Dao Dao ăn một miếng : « Hương vị socola ngon, chị với bố chị, đừng mua hàng Liên Xô, mua hàng nhập khẩu nước Pháp. »
« Cái ăn ngon ? » Tạ Phi kinh ngạc : « Em còn ăn qua loại đường nào ngon như . »
« Chị còn mấy thanh, cho em hết. » Trình Dao Dao đem đồ trong nhà gửi đến lấy , cho bà Tạ và Tạ Phi .
Tạ Phi hoa cả mắt, cô từng thấy những đồ vật của Trình Dao Dao, đặc biệt là váy Tây phương , cô trợn cả mắt lên. Đó là một cái váy Tây phương màu xanh ngọc, n.g.ự.c may dây buộc và viền ren phức tạp, cổ áo vặn thể lộ xương quai xanh.
Lúc Trình Dao Dao đưa khối vải màu hồng phấn hoa trắng cho Tạ Phi, Tạ Phi thét lên vui sướиɠ, suýt nữa ôm Trình Dao Dao gãy mất, cầm khối vải chạy về phòng, tìm bản phác thảo, váy giống váy phương Tây của Trình Dao Dao.
Bà Tạ thở dài, hỏi Trình Dao Dao: “Khối vải đó bao nhiêu tiền?”
“Tạ Chiêu đưa tiền cho cháu.” Trình Dao Dao lập tức : “Khối vải 4 đồng 3, vẫn còn ít tiền thừa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-267.html.]
Bà Tạ chằm chằm Trình Dao Dao, : “Đồ trong nhà cháu gửi đến, tự giữ ăn. Tiểu Phi hiểu chuyện, cháu đừng đưa hết đồ cho nó.”
Trình Dao Dao chép miệng, thẳng bà Tạ : “Bà nội, bà như , về sống trong nhà, quần áo của cháu, cháu cũng dám bảo Tạ Phi cho. Mỗi ngày cháu ăn đồ ăn, dùng nước, đốt củi, cũng trả tiền đúng ?”
Trong mắt bà Tạ lóe sáng: “Dao Dao, cháu bà ý gì.”
“Cháu cũng đang gì.” Trình Dao Dao cầm mấy hộp đồ hộp lên, : “Cháu bà cho cháu, bà đừng lo lắng.”
Bà Tạ : “Chiêu ca nhi giống bố nó, là cứng đầu, thừa nhận một là suốt đời. Còn cháu? Cháu chuẩn sống cùng nó cả đời ?”
Trình Dao Dao sửng sốt, ấp úng lặp : “Cả đời?”
Từ quá mức xa xôi với Trình Dao Dao, cũng quá nặng nề. Cô nhất thời phản ứng kịp, sững sờ lặp 3 chữ .
(一辈子 : cả đời)
Khuôn mặt Trình Dao Dao chứa đựng sự ngây thơ rõ việc đời, bà Tạ cô, nhỏ giọng thở dài: “Được , cất đồ hộp , cơm tối nấu xong .”
“Vâng ạ.” Trình Dao Dao ôm đồ hộp, chạy .