Trình Dao Dao chậm rãi trừng mắt , ngẩng đầu  , giống như   hiểu lời  . Nốt ruồi lệ  mắt cô ánh lên làn da trắng như tuyết, sáng ngời mắt .
Tạ Tam tránh  ánh mắt của cô, chỉ về con rắn  cắt thành hai đoạn trong n.g.ự.c cô, tiếng   lưu loát : « Đưa . »
Trình Dao Dao cúi đầu xuống, con rắn  c.h.ế.t  nhắm mắt còn miệng mở rộng.
Một lát , trong rừng tre vang lên tiếng thét chói tai của một cô gái trẻ bùng nổ.
Dưới mặt đất chuột tre chạy trốn, gà rừng vỗ cánh bay , Tạ Tam lui hai bước, nhíu mày  cô.
Trình Dao Dao hai tay vung loạn, nước mắt chảy giàn giụa : « A a a a a a rắn ! Lấy  lấy , cứu mạng! A!!"
Con rắn  ở trong n.g.ự.c cô. Tạ Tam dừng , Trình Dao Dao càng  càng thảm hơn: "Cứu mạng a! A a a a a!"
Tạ Tam đưa tay lấy xác rắn , nhưng Trình Dao Dao động loạn  ngừng, tay  chạm  một điểm mềm mại  n.g.ự.c cô, giống như  bỏng lập tức thu tay , con rắn  trượt xuống đầu gối Trình Dao Dao.
Trình Dao Dao  hét một tiếng thảm, hai chân đạp loạn : « A a a a a lấy  lấy  ! Anh   cố ý  !"
Bên tai Tạ Tam nóng hổi, vặn lông mày : "Cô đừng lộn xộn!"
Trình Dao Dao chỗ nào  lọt, cả  xù lên như lông mèo run rẩy  ngừng, con rắn hết   tới  khác  rơi xuống, rơi  bên trong cô. Tạ Tam nửa quỳ xuống, một tay đè c.h.ặ.t đ.ầ.u gối Trình Dao Dao, một tay cấp tốc cầm hai đoạn xác rắn hất .
"Lấy  , đừng kêu nữa!" Tiếng  đàn ông hiện  cảm xúc kiên định, phảng phất  thể vỗ nhẹ thần kinh bất an xao động. Một bàn tay lớn còn đặt  đầu gối Trình Dao Dao,  nhiều hình ảnh  tràn  trong đầu.
Trình Dao Dao đột nhiên an tĩnh , nhịn   chụp lên bàn tay của Tạ Tam, cái rương, dây đỏ, Trình Nặc Nặc, còn ...
Tay  hất mạnh .
Ký ức mấu chốt  nữa  gián đoạn. Trình Dao Dao bất mãn giương mắt,  thấy Tạ Tam lùi  mấy bước, đôi mắt hẹp dài  cô chằm chằm, thần sắc cổ quái, còn  mấy phần... phòng .
Trình Dao Dao lúc  mới phát giác động tác của    quá giới hạn. Cô vội vàng mếu máo, ủy khuất  Tạ Tam : "Làm  sợ  chết...  sợ rắn nhất."
Cô mở to đôi mắt hoa đào m.ô.n.g lung sương mù  Tạ Tam, một giọt nước mặt còn vương  lông mi, quả thực đáng thương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-27.html.]
Tay Tạ Tam xuôi ở bên  nắm chặt, phảng phất  đem xúc cảm mềm mại chùi , ngữ khí vẫn cứng rắn: "Rắn ăn chuột tre, cô  nên  ở nơi đó."
Thì  là chuột tre dẫn tới rắn ? Trình Dao Dao lúc  mới  rõ  lưng Tạ Tam dùng dây thừng treo hai con chuột tre  chết,  : « Anh đến bắt chuột tre  ? Vậy  mới   là  bắt chuột tre, trùng hợp  cứu   ? »
Tạ Tam hiển nhiên   ý tứ  chuyện cùng cô, đem xác rắn nhặt về. Mũi đao mổ một đường   rắn, móc  một túi mật rắn đỏ tươi.
Trình Dao Dao thấy trợn cả mắt lên.
Tạ Tam chú ý tới tầm mắt của cô, đem mật rắn đưa qua : « Ăn ? »
« Ọe... » Trình Dao Dao nôn khan một tiếng.
Sắc mặt Tạ Tam thoáng chìm một chút, thu tay .
Trình Dao Dao vội vàng giải thích : « ...   mật rắn đại bổ, giải bách độc.  chính là sợ rắn,   ý chán ghét, thật ! »
Đôi mắt hẹp dài của Tạ Tam  cô,   lên tiếng.
Trình Dao Dao vốn định tăng hảo cảm với Tạ Tam, để đại lão tương lai  nể tình hương hỏa bên  tha cho  một , hiện tại chỉ cầu đại lão  nhớ mối thù của .
Trong lòng Trình Dao Dao  thút thít, cố gắng nặn  một nụ  nhu thuận,  : « Từ hôm qua đến hôm nay,   cứu  hai . Ơn cứu mạng  thể báo đáp, ...  đem những cây nấm tre  tặng  ! »
Trình Dao Dao tìm một vòng,     vật dư thừa, chỉ  mười mấy cây nấm tre bên trong, hiến vật quý đưa cho Tạ Tam .
Tạ Tam rủ mắt xuống  một chút, rốt cục mở miệng : « Cái   thể ăn ? »
« Có thể  thể  thể ! » Trình Dao Dao nâng nấm tre hướng  mắt  đưa : « Ăn  ngon đấy, nấu canh  tươi, quê  đều ăn nấm  ! »
Ngón tay Trình Dao Dao tinh tế nắm vuốt nấm trắng, so với nấm còn trắng hơn ba phần. Hiến vật quý biểu lộ rõ ràng ý lấy lòng, giống động vật nhỏ vụng về.
Tạ Tam đem mật rắn ném  miệng, nuốt xuống, ngữ khí hòa   dễ dàng phát giác : « Tự  giữ  ! »
Cái cổ Tạ Tam thon dài, hình dáng hầu kết tươi sáng, mười phần mùi vị đàn ông. Trình Dao Dao nghiêng  hầu kết của  nuốt, trong đầu  một ý niệm :
Tương lai nếu  thoát khỏi vận mệnh gả cho Tạ Tam, cô tuyệt đối   cùng  hôn môi !