Lâm Gia Kỳ   bụi chuối tây  hai  biến mất  cửa ngõ, tự giễu lắc đầu, đạp xe rời .
Cửa sân Tạ gia  đẩy , Trình Dao Dao   cửa liền kêu lên: “Bà nội, Tiểu Phi, mau , cháu mua dưa hấu!”
Bà Tạ   ghế xâu hạt châu cỏ, cũng  ngẩng đầu lên: “Mua thì mua,  để trong giếng, chờ buổi trưa ăn.”
Trình Dao Dao  nũng : “Bà  một chút nha.”
“Ai nha, chuỗi hạt châu của , đừng nghịch.” Bà Tạ híp mắt, cẩn thận xâu một hạt châu qua.
Tạ Phi ngẩng đầu , ngạc nhiên kêu lên: “Anh! Bà nội,  về !”
Bà Tạ ném hạt châu cỏ , ngạc nhiên  dậy: “Chiêu ca nhi! Sao sớm như   về đến nhà ?”
Ánh mắt Tạ Chiêu mềm mại: “Vâng,  nhờ xe về sớm.”
Bà Tạ vui vẻ  Tạ Chiêu từ  xuống : “Phơi nắng đen, gầy!”
Trình Dao Dao và Tạ Phi đều  Tạ Chiêu  gầy, rõ ràng  mặt còn  thêm thịt. Bà Tạ giận các cô  bừa: “Chiêu ca nhi  huyện học lái xe, tốn  nhiều sức lực, nhất định gầy!  , sủi cảo gói xong, bây giờ bà  hấp luôn!”
Bà Tạ vội vàng đeo tạp dề lên,   phòng bếp hấp sủi cảo, Tạ Phi chạy theo giúp đun nước. Đàn ông Tạ gia  về, cả tòa nhà tựa như  trụ cột, bầu  khí tươi sáng, náo nhiệt lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-273.html.]
Tạ Chiêu để đồ  đất, ôm dưa hấu  sân, múc nước rửa,  kéo cái giỏ trong giếng lên.
Trình Dao Dao cầm xà phòng thơm và khăn mặt , giục Tạ Chiêu: “Nhanh rửa mặt ,  đang  gì !”
“Để dưa hấu lên.” Tạ Chiêu để dưa hấu  trong giỏ, chậm rãi để  trong giếng, cơ bắp  cánh tay kéo cong nổi lên đường cong: “Đợi chút nữa cho em ăn.”
“Em  thèm như  .” Trình Dao Dao thêm chút linh tuyền  nước, khăn mặt ngâm lạnh buốt vắt khô, đưa cho Tạ Chiêu: “Rửa mặt.”
Tạ Chiêu nhận khăn lau mặt,  sáng sớm gắng sức chạy về nhà, mồ hôi nhễ nhại, khăn mặt lạnh buốt để lên mặt, lỗ chân lông   lập tức run lên.
Tạ Chiêu sảng khoái rửa mặt, khuỷu tay  cẩn thận đυ.ng  Trình Dao Dao, cô phản ứng khoa trương trốn về , suýt nữa té ngã.
“Em Dao Dao?” Tạ Chiêu đưa tay  đỡ cô: “Không đau chứ?”
Trình Dao Dao nhíu mũi ,  nghiêng đầu giống như tránh né mùi   : “Không…Không … Anh rửa nhanh lên,   đầy mồ hôi!”
Trình Dao Dao xoay lưng chạy .
Tạ Chiêu nhíu mày, đưa tay lên ngửi mùi   . Hắn cẩn thận rửa sạch mặt và lau , về phòng  quần áo sạch mới   ngoài.
Sủi cảo nóng hổi lấy từ trong nồi , cái nào cũng trắng mập tròn vo, bốc lên  nóng, trong phòng bếp tràn đầy mùi thơm đặc thù của sủi cảo. Trong nồi nước đang sôi nấu nồi sủi cảo thứ hai.