Trình Dao Dao thẹn quá tức giận nhạy dựng lên chạy  ngoài,  tình thế cấp bách Tạ Tam vội kéo cô : “Chờ một chút!”
“Xoẹt” một tiếng, chỗ cổ áo màu hồng lập tức rách , lộ  nửa bả vai trắng nõn nà và xương quai xanh, còn  dây áo con màu trắng viền ren.
Không khí trong phòng ngưng trệ, nhẹ nhàng tỏa  mùi hương ấm áp ngọt ngào. Mắt Tạ Tam lập tức đỏ lên, đôi mắt hẹp dài đầy tơ m.á.u màu đỏ, dọa trái tim Trình Dao Dao co rút.
Trong sân truyền đến tiếng  của bà Tạ: “Chiêu ca nhi, lấy nước giúp bà. Người  ? Dao Dao? Chiêu ca nhi?”
“Anh!” Trình Dao Dao lấy  tinh thần, giẫm chân  ồn ào.
Tạ Tam che miệng cô ,  lòng bàn tay mềm mại cọ xát khô nóng. Hắn  Trình Dao Dao  chảy nước mắt, đè thấp giọng  cầu xin tha thứ: “Em Dao Dao, đừng kêu.”
Trong  thở của Trình Dao Dao đầy mùi vị của Tạ Tam, eo lập tức mềm nhũn, liều mạng giãy dụa trong n.g.ự.c Tạ Tam, Tạ Tam hiểu sai ý, nắm c.h.ặ.t t.a.y cô, vội vàng giải thích bên tai cô: “Anh thật sự   quyển sách , em đừng giận.”
Trình Dao Dao đang giãy dụa, bỗng nhiên   động tĩnh, ánh mắt  hoảng sợ   chằm chằm, bên  lông mi ướt sũng  một giọt nước mắt. Lông mi của cô  dài,  thể nâng một giọt nước, Tạ Tam nhất thời dời tay xuống,  đó cứng đờ.
Tay Tạ Tam đè lên một thứ tròn tròn mềm mại co dãn, đầu óc  trỗng rỗng, vô thức nhấn xoa nắn, cả  Trình Dao Dao run rẩy,  hổ giận dữ  trừng c.h.ế.t , chân cô hung hăng đạp  mu bàn chân Tạ Tam.
Tạ Tam bỗng nhiên buông lỏng tay , Trình Dao Dao   lập tức né tránh, tức điên lên, cả  run rẩy dựa  trong n.g.ự.c , từ cổ đến mặt đỏ bừng, bộ dáng  bắt nạt hỏng .
Tạ Tam nửa ôm cô đặt bên giường, khép  vạt áo  rách cho cô, gần như  quỳ xuống: “Em Dao Dao,     …”
Không  cái gì? Lòng bàn tay phảng phất còn lưu  xúc cảm trơn nhẵn ,  lòng  rạo rực. Lời  của Tạ Tam kẹt ở cổ họng, trực tiếp  tát một cái.
Trình Dao Dao vô cùng tức giận, tát  một cái. Một cái tát mềm nhũn, giống như lướt qua mặt. Hầu kết của Tạ Tam nuốt nước bọt, khóe môi mím chặt  Trình Dao Dao,  né tránh, giống như khıêυ khí©h.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-277.html.]
Trình Dao Dao tức giận giơ chân, cầm sách ném lên  Tạ Tam: “Anh  ngoài!”
Tạ Tam còn  giải thích, một vết roi nặng nề từ  lưng quất xuống. Sưu một tiếng, sấm sét đùng đùng, cái quất  khác   Trình Dao Dao,    thể chịu nổi, lông mày Tạ Tam vặn lên, dọa Trình Dao Dao co  phía .
Bà Tạ cầm chổi lông gà, tức sùi bọt mép: “Súc sinh, mày  gì!”
Da mặt Tạ Tam đỏ lên, hết đường chối cãi  Trình Dao Dao: “Cháu…”
“Ô!” Trình Dao Dao che mặt, xoay  nhào lên giường, bả vai run run.
Bà Tạ khó thở, xách lỗ tai Tạ Tam kéo  ngoài: “Cháu   chuyện mất dạy , cháu xứng đáng với liệt tổ liệt tông Tạ gia ? Cháu cút  đây cho !”
Một chút sức lực của bà Tạ   thể rung chuyển Tạ Tam, Tạ Tam sợ bà ngã,  bà xách kéo  ngoài, chổi lông gà vụt liên tục xuống. Tạ Tam trốn về , trốn quanh nhà chính: “Bà nội, bà hiểu lầm , cháu  bắt nạt em Dao Dao!”
Bà Tạ giơ chổi lông gà: “Cháu đến đây ngay cho bà, bà  thấy hết , cháu còn dám  xạo! Từ nhỏ bà dạy cháu   cái chuyện mất dạy  ?”
Tạ Phi  dọa thét lên, xông  phòng tìm Trình Dao Dao cứu mạng,    thấy Trình Dao Dao  lỳ ở  giường, cả  run rẩy, cô vội vàng nhào tới: “Chị, chị  ? Chị đánh  với  em?! Chị đừng !”
Hơn nửa ngày Trình Dao Dao mới ngẩng đầu,  mặt  giống  mà giống : “Chị… Haha…”
Cô  vùi mặt  chăn,  Tạ Phi  hiểu  : “Bà nội đang đánh  trai! Chị chị mau  khuyên nhủ !”