Mật rắn và m.á.u rắn đều là vật đại bổ, Tạ Tam quanh năm   rừng sâu núi thẳm  săn, mỗi  bắt  rắn đều mổ mật rắn tại chỗ, uống m.á.u rắn. Đáng tiếc hôm nay rắn cắt thành hai đoạn, m.á.u rắn  sớm chảy khô.
Hôm qua cũng giống như , hai trăm cân lợn rừng m.á.u  khô, nếu  sẽ mập.
Đều bởi cô gái nũng nịu  mặt . Tạ Tam cúi đầu,đôi mắt hoa đào của Trình Dao Dao  chằm chằm môi , ngay thẳng lớn mật,     tránh hiềm nghi như nào.
Mật rắn mới cho cô, là chính cô   ăn. Tạ Tam lau m.á.u rắn ở khóe môi, đem giỏ của  cởi xuống đặt  mặt đất, bỏ  hái  một lá diệp tử lớn, đem xác rắn bọc .
Trình Dao Dao thoáng  xác rắn , vội vàng thu ánh mắt . Cô xuất phát từ hiếu kì  sang giỏ của Tạ Ba, lập tức thẳng mắt.
 
Tràn đầy hơn nửa giỏ nấm gà, nấm vi khuẩn khô, nấm đầu khỉ! Những loại nấm   ngon  khó tìm, các loại nấm tạp Trương Hiểu Phong các nàng nhặt  thể so nổi. Trình Dao Dao trông mà thèm với lấy giỏ, hít thật sâu một  mùi nấm.
*Nấm gà
Mùi thơm của nấm gà    thể địch , một đũa  thể ăn với một bát cơm trắng đầy! Nấm đầu khỉ giá cao chót vót  thưa thớt, là thuốc trị bệnh bao tử. Nấm vi khuẩn khô  xí,   mùi vị thịt bò khô, mỗi  đưa  thị trường Trình Dao Dao đều  tiếc  tiền lớn đặt hàng.
Trong sách, Tạ Tam là thợ săn, thường thường lên rừng sâu núi thẳm, tổng  thể tim  nhiều thịt rừng trân quý. Bàn tay vàng  thật sự   đỏ mắt.
Tạ Tam    để ý ánh mắt chăm chú trông mong của Trình Dao Dao. Cô gái trong thành phố yếu ớt, ghét bỏ mật rắn, tự nhiên cũng ghét bỏ những dã vật . Hắn  nhấc giỏ lên,   đè xuống.
 
Tay Trình Dao Dao đè  bên  giỏ, ánh mắt sốt ruột: "Những nấm   từ  tìm  ?"
Tạ Tam : "Phía  núi."
Trình Dao Dao hôm qua ở phía  núi suýt thì mất mạng,   lập tức từ bỏ ý định tự  tìm nấm. Cô dùng đôi mắt hoa đào  chằm chằm Tạ Tam nửa ngày, vẻ mặt đối phương bình tĩnh, giống như gỗ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-28-nam-tre-doi-chuot-tre.html.]
Mặt Trình Dao Dao hớn hở ám chỉ: "Khụ khụ, con rắn  ,  cũng  phần."
Tạ Tam chậm rãi nhấc lên một bên lông mày sắc bén,  cô: "Ồ?"
"Như thế nào  ? Nếu   ,    bắt  con rắn ." Trình Dao Dao thấy Tạ Tam  nhận nợ,  tình thế cấp bách mồm miệng lanh lợi: "Mặt rắn    ăn hết, còn thịt rắn cung  ba,bốn cân !"
Mật rắn là chính cô   ăn. Tạ Tam nghĩ đến, cũng  phản bác, đem bao lá cây trong tay đưa tới.
 
Trình Dao Dao  dọa suýt chút  nhảy dựng lên,  khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy ghét bỏ: "Không  ...    thịt rắn,  lấy  !"
Tạ Tam duỗi tay lơ lửng giữa trời, nhéo lông mày  cô, giống như đang  một con thỏ trắng nhỏ bé    bắt nhưng nhất định  nhảy nhót ở  mặt : "Vậy cô  cái gì?"
Lông mày Tạ Tam hẹp dài, khuôn mặt lạnh nhạt, nhéo lông mày  cực kỳ hung hãn. Trình Dao Dao  chút sợ hãi, nhưng   nỡ những cây nấm hiếm thấy .
Cô đột nhiên can đảm, bám lấy cái giỏ : "Những cây nấm  của  chia cho  một... một chút xíu,  dùng nấm tre đổi với ."
Trình Dao Dao vốn   chia một nửa, nhưng  ánh  chăm chú của Tạ Tam, lập tức sợ hãi đổi giọng thành một chút xíu, còn đem một nắm nấm tre trong tay đưa lên.
Tay Tạ Tam lớn nhận lấy nấm tre, Trình Dao Dao mới lộ  nụ  mừng rỡ, liền  một câu của Tạ Tam đánh nát: "Đây là cô đưa cho ."
"..." Trình Dao Dao trợn tròn mắt,       ?!
Trình Dao Dao   cái giỏ của , trống rỗng, chỉ  mấy cây tổ yến tre đáng thương. Giỏ Tạ Tam ngược  đầy đồ, bây giờ còn thêm một nắm nấm tre.
Một chút cũng   tinh thần chia sẻ! Nàng  ríu rít!