Tạ Tam  huyện nhiều ngày , một giọt m.á.u   sớm  thỏa mãn  nhu cầu của lá sen. Hơn nữa Trình Dao Dao  thanh mai khô tốn  ít linh tuyền, tối nay tắm rửa cũng dùng nốt nước linh tuyền còn . Đêm nay  hút  dương khí, ngày mai sợ mất mặt .
Tạ Tam cố ý! Trình Dao Dao càng nghĩ càng ủy khuất, hung hăng cắn Tạ Tam, đến khi nếm  mùi m.á.u mới bỏ qua.
Một trận dương khí  hút đủ , Trình Dao Dao  buồn ngủ lắm , cũng mặc kệ Tạ Tam, mềm nhũn gắng gượng hai ,  nhắm mắt ngủ luôn.
Một đem Trình Dao Dao mộng , để  một  Tạ Tam  cuồng trong đêm  thể say giấc.
Ngày thứ hai Trình Dao Dao thoải mái rời giường,  tới cửa thấy bóng lưng Tạ Tam đưa đội trưởng  ngoài, vẻ mặt bà Tạ và Tiểu Phi đều nghiêm trọng.
“Làm  ?” Trình Dao Dao  đến sân rửa mặt.
Bà Tạ : “Không  gì. Người trong thôn xảy  chút chuyện, gọi Chiêu ca nhi lái máy kéo  huyện.”
“Vâng ạ.” Trình Dao Dao  hỏi nhiều.
Trong sân để một giỏ tre lớn dính hạt sương, bên  một cái giỏ tre đầy dương xỉ, Trình Dao Dao xốc lên xem, bên trong đầy một giỏ thanh mai từ màu đỏ đến màu đen.
“Sáng sớm  trai  hái.” Tạ Phi nhân cơ hội khoe thành tích cho  .
Trình Dao Dao cầm một quả thanh mai, cho  bên trong miệng,  : “Em nhiều lời.”
Hai  đang ồn ào, Tạ Tam chạy từ ngoài về, vội vã  quần áo và giày,  với bà Tạ: “Cháu    huyện một chuyến,   bao giờ mới về,  cần chờ cháu ăn cơm.”
Bà Tạ gật gật đầu: “Người trong thôn  việc, giúp  thì giúp một tay.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-283.html.]
Tạ Tam buộc dây giày quân đội lên, gật gật đầu.
Trình Dao Dao ở một bên : “Anh   huyện ? Em cũng  .”
“Hôm nay đừng .” Bà Tạ : “Suốt ngày ham chơi.”
Trình Dao Dao nâng mặt lên: “Sao cháu  ham chơi ?”
Lần  Tạ Tam   chuyện giúp Trình Dao Dao, thấp giọng dỗ cô: “Trong nhà  khác  tang sự, em đừng . Em  mua gì  mua cho em.”
“Em   mua đồ, em…” Trình Dao Dao nháy mắt mấy cái với .
Tạ Tam kịp phản ứng.
Trình Dao Dao chạy  bếp lấy thanh mai khô và nấm tương   xong để bên trong giỏ, dặn dò Tạ Tam: “Cứ dựa theo giá   chúng   nha, Hầu Tư   cơ trí,  đừng để  ép giá.”
Tạ Tam nín  nhẹ gật đầu, : “Lần  đưa em  huyện chơi.”
Dừng một chút  : “Chờ  về, dẫn em  nhặt xác ve. Cỏ heo cũng chờ  về lấy giúp em.”
“…” Trình Dao Dao chớp đôi mắt hoa đào, cuối cùng cũng nuốt xuống câu “bọn Thiết Đản sẽ lấy giúp em”, gật gật đầu: “Vậy  về sớm chút nha.”
Bà Tạ  trong sân hỏi: “Chiêu ca nhi thu thập xong ?”
Tạ Tam lên tiếng, nhấc cái giỏ nặng nề  .