Trình Dao Dao hầm hừ núp ở một bên, khóe mắt còn mang theo nước mắt, mặc cho Tạ Tam dỗ thế nào cũng  chịu để ý đến .
Đồ đàn ông thối!
Tạ Tam dỗ cô một lúc, thấy Trình Dao Dao vẫn tức giận, liền lấy một quả dưa hấu ngâm trong sông lúc  lên, tách  thành hai nửa. Dùng thìa múc một miếng dưa hấu ngọt nhất ở giữa đưa tới bên miệng Trình Dao Dao: “Em Dao Dao, ăn một miếng.”
 
Trình Dao Dao nhặt cỏ xanh ném lên  Tạ Tam: “Đại lưu manh  !”
“… Là em  chịu buông  .” Hai chữ lưu manh  tai Tạ Tam nóng bỏng, mấp máy môi, thấp giọng giải thích một câu cho .
Lời     liền ý thức   , Trình Dao Dao lập tức xù lông lên, đỏ mắt nhào tới cắn : “Anh  linh tinh! Không   hổ,    hổ!”
“Được, là .” Một tay Tạ Tam nâng cao dưa, một tay vỗ vỗ tóc cô vuốt lông.
Trình Dao Dao  mê luyến giọng  của Tạ Tam,   thấp giọng dụ dỗ ở bên tai  lâu mới  tức giận. Vụиɠ ŧяộʍ  Tạ Tam, sắc mặt  chính trực thản nhiên,   nhạo bộ dáng   của , cuối cùng dần dần hõa hoãn .
Trình Dao Dao quệt mồm, quét mắt  dưa hấu trong tay Tạ Tam, hừ hừ : “Dưa hấu  ngọt ?”
 
“Rất ngọt.” Tạ Tam   lời, lập tức đưa thìa dưa hấu đến miệng Trình Dao Dao.
Trình Dao Dao bất đắc dĩ há mồm ăn, mát lạnh như mật, nước ngọt lập tức trôi xuống cổ họng,  cả  mát lạnh thoải mái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-292-trong-coi-ruong-dua.html.]
Trình Dao Dao lập tức tỉnh táo tinh thần, tự  lấy thìa bắt đầu ăn.
Thôn Điềm Thủy luôn luôn quy củ, lúc trông dưa  thể ăn, nhưng   mang . Hôm nay  đến ruộng, Trình Dao Dao liền chọn một quả dưa, ngâm trong nước suối, lúc  vớt  vô cùng mát lạnh, ăn  vặn.
Dưa  lớn, Trình Dao Dao và Tạ Tam  một ngụm em một ngụm,   ăn hết lúc nào. Trên tay hai  đầy nước dưa hấu, chạy đến bờ sông rửa tay.
Tạ Tam hái một lá xà phòng, nắm c.h.ặ.t t.a.y Trình Dao Dao xoa xoa. Trình Dao Dao còn tức giận Tạ Tam, ghét bỏ đầy tay  , tự  rửa.
 
Tạ Tam rũ mắt, lặng lẽ : “Em Dao Dao, đừng chạy xa,  rắn.”
“!!!” Trình Dao Dao lập tức dán chặt  Tạ Tam, cảnh giác  mặt nước lăn tăn, nước suối trong đêm lờ mờ, thỉnh thoảng toát  một cái bong bóng, dọa Trình Dao Dao mơ hồ: “Chỗ nào? Chỗ nào  rắn?”
“Có  ở đây,  sợ.” Tạ Tam nắm tay cô, xoa xà phòng lên, rửa từng ngón tay nhỏ nhắn, rửa sạch mới kéo cô  dậy.
Tạ Tam kéo một sợi dây thừng, vớt  một cái giỏ tre từ trong sông, bên trong  tiếng động.
Trình Dao Dao  gần , bên trong  mấy con cá tạp và  nhiều tôm màu nâu đỏ: “Thật sự  tôm! Ngày mai  tôm chua cay ăn!”
“Ừm,  bắt nhiều một chút.” Tạ Tam đổ cá tôm  bên trong cái giỏ khác, vứt mấy con ếch lột da  bên trong giỏ tre, thả hai cái giỏ vẫn như cũ  trong nước, lẳng lặng chờ đợi tôm cá mò .