Bên trong nhà văn hóa huyện hôm nay vô cùng náo nhiệt, mấy cô gái ở đoàn văn công ăn mặc vô cùng xinh , chen chúc  chụp ảnh. Trình Dao Dao  một chút liền thấy Ngô Man, cô  mặc một cái váy Bragi màu đỏ may bằng vải   mua, môi tô son đỏ tươi, chen ở giữa hàng ngũ. Thấy Trình Dao Dao, lập tức ném tới nụ  cực kỳ đắc ý.
Trình Dao Dao  để ý tới cô , trực tiếp tìm  văn phòng Trầ Dũng. Hôm nay Lưu Hiểu Lỵ cũng ở đây, bụng cô lớn hơn một vòng so với lúc , giống như thổi khinh khí cầu, chỉ là sắc mặt   lắm.
Nhìn thấy Trình Dao Dao, Trần Dũng mở miệng liền : “Sao   cô  đến báo danh? Thực sự quá đáng tiếc!”
“ về suy nghĩ kỹ,   thích hợp với công việc ở đoàn văn công, cảm ơn ý  của .” Trình Dao Dao  .
Mặt Trần Dũng tràn đầy tiếc hận, còn định  cái gì.
“Được , cô   tính toán của .” Lưu Hiểu Lỵ đẩy Trần Dung, nhiệt tính  với Trình Dao Dao: “Cô đến đúng lúc, dầu gà tung   cô  còn ? Mùi vị quá ngon!”
Trần Dũng   lập tức sốt truột  chằm chằm cái bao của Trình Dao Dao. Lần   cảm thấy dầu gà tung của Trình Dao Dao  bề ngoài thường thường giá  đắt, chỉ mua một bình,  nghĩ tới hương vị ngon như ! Lưu Hiểu Lỵ luôn  đói bụng dùng dầu gà tung ăn với cơm, mỗi bữa  thể ăn nhiều hơn hẳn!
“Còn.” Trình Dao Dao lấy mấy cái bình , đặt lên bàn theo thứ tự: “Đây là dầu gà tung, đây là nấm tương, giá giống như  .”
Trần Dũng tranh thủ thời gian tính toán đưa tiền giấy cho Trình Dao Dao. Lưu Hiểu Lỵ   Trình Dao Dao: “May mà  thanh mai khô và dầu gà tung của cô, mấy ngày nay   thể nuốt trôi một chút đồ, thật sự   nên cảm ơn cô thế nào.”
Trình Dao Dao cất tiền giáy  ví nhỏ,   nghĩ nghĩ : “  một em gái, năm nay 15 tuổi, nếu hai   đơn vị nào tuyển ,  thể   .”
Trần Dũng lập tức hỏi: “Không thành vấn đề. Thành phần gia đình nhhà em gái cô thế nào?”
“…” Khó khăn chính là thành phần gia đình. Trình Dao Dao khó xử cắn môi: “Là… địa chủ, nhưng  từng áp bách  dân giống loại  !”
Trần Dũng và Lưu Hiểu Lỵ  , ngược   giống  khác  tên địa chủ liền biến sắc, chỉ trầm ngâm : “Thành phần   đoàn văn công khẳng định  ,   nhà máy khác  việc chính thức cũng  dễ dàng. Công việc  …”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-296.html.]
Ngón trỏ và ngón cái của Trần Dũng nắm vuốt, Trình Dao Dao : “Không . Cũng  cần đơn vị quá , như xưởng may, nhà máy trang phục  nhiều, đơn vị ít chuyện là .”
Tính tình Tạ Phi yếu đuối, đến loại đơn vị như đoàn văn công  còn  đủ một miếng ăn của  ,  bằng  nhà máy nữ công phổ thông, bình an là  .
Trần Dũng đáp ứng, nghiêm túc cam đoan sẽ giúp Trình Dao Dao lưu ý: “Dù  em gái của cô còn nhỏ tuổi,  chậm rãi tìm giúp cô, những đơn vị   tuyển   lập tức báo cho cô.”
Trình Dao Dao cảm ơn vài câu  tạm biệt  về. Lưu Hiểu Lỵ đỡ eo  dậy  đưa cô , chợt “Ôi” một tiếng, sắc mặ tái nhợt.
Trần Dũng vội vàng đỡ vợ: “Sao ? Lại  thoải mái?”
“Không … Em nghỉ chút sẽ  .”
Lưu Hiểu Lỵ chậm rãi  xuống, cay mày, một lúc lâu mới đỡ.
Trình Dao Dao cũng ân cần : “Sắc mặt của cô  yếu,   kiểm tra ?”
Lưu Hiểu Lỵ    với Trình Dao Dao: “Kiểm tra , bác sĩ   thể  yếu ớt, sợ lúc sinh con  thể gặp nguy hiểm.”
Trần Dũng đỡ vợ, lộ  vẻ mặt lo lắng. Trình Dao Dao nghĩ nghĩ, đưa một bọc giấy qua: “Cái … Cô cầm lấy mỗi ngày ngâm nước uống, nếu hôm đó sinh con vẫn   sức, ngậm một ít ở trong miệng.”