Trình Dao Dao theo bản năng lùi về .
Mưa to rơi  mặt đau nhức. Trên đất, cô gái mặc áo khoác màu hồng ướt đẫm dính sát   , đường cong yểu điệu lộ ,  khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy hoảng sợ, đôi mắt hạnh trong trẻo,  khóe mắt là nốt ruồi lệ hoạt sắc sinh hương (sống động,  đẽ),     sự phách lối như thường ngày.
Bỗng nhiên  đàn ông dời mắt ,  lau m.á.u  mặt, đem áo choàng ngắn   cởi  ném cho Trình Dao Dao : « Khoác lên! »
Nam nhân thoạt  gầy gò, cởϊ áσ choàng ngắn lộ  vai rộng eo hẹp thể trạng , làn da màu lúa mì, cơ bắp rắn chắc cường tráng,  giống  đời  luyện  ở trong phòng thể hình.
Trình Dao Dao nắm vuốt áo choàng ngắn, phía  áo dính đầy máu,  bẩn.
Trên mặt Trình Dao Dao do dự  trốn khỏi ánh mắt của nam  đàn ông,  tự giễu giật môi,  : « Không mặc thì  dậy  thôi! »
Trình Dao Dao thử dò xét  : « Đi  ? »
« Quay về thôn ! » Người đàn ông  ít ,  nhếch môi chuyên tâm trói con lợn rừng .
Trình Dao Dao nghiêng đầu   đàn ông từ bên hông cởi xuống một cuộn dây thừng lưu loát trói bốn cái móng lợn rừng, cơ bắp nhấp nhô đường cong  lực.
Lưng  đối diện với cô. Trình Dao Dao chậm rãi  lên, di chuyển về .
Đế giày giẫm lên cành cây khô lạch cạch một tiếng. Bên trong tiếng mưa rơi rào rào,  đàn ông  đầu, ánh mắt như chim ưng khóa chặt Trình Dao Dao.
Trình Dao Dao liều mạng khoát tay : «    chạy,    chạy !A !Anh  gì, đừng đυ.ng  , cứu mạng — »
Cánh tay rắn chắc của  đàn ông đưa về hướng Trình Dao Dao, mùi m.á.u tươi và  thở nóng rực    bay tới bao phủ Trình Dao Dao  bên trong.
Trình Dao Dao theo bản năng đưa tay lên mặt  đàn ông bắt loạn quấy loạn, móng tay quét  da thịt ,  đàn ông « Tê » một tiếng, đυ.ng cũng   đυ.ng cô, chỉ đem một đoạn dây thừng trực tiếp quấn ngang hông cô, buộc hai vòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-3.html.]
Một đoạn dây thừng cuốn quanh hai vòng vẫn còn thừa đoạn lớn, thật sự  nhỏ. Trong đầu  đàn ông hiện lên ý nghĩ  đúng lúc, má trái lập tức tê rần, nhíu mày  hồn.
Trình Dao Dao giận điên lên. Sao  đàn ông   thể dùng dây thừng trói cô ? Điều   cô thấy nhục nhã hơn cả việc  chiếm tiện nghi!
Tính tình điêu ngoa của Trình Dao Dao phát tác, ngay cả sợ hãi cũng quên, cô giơ tay chào hỏi mặt  đàn ông : «Anh dựa   mà trói ,  thả  ,   báo cảnh...Ô... »
Cổ tay Trình Dao Dao tê rần, tay  đàn ông nóng hổi dùng sức lớn nắm lấy tay cô, giống như xách con gà con kéo cô tới  mặt. Trình Dao Dao vội vàng  kịp chuẩn , trực tiếp đυ.ng  bộ n.g.ự.c kiên cố của  đàn ông.
« Thả  —– » Trong nháy mắt tiếp xúc với  đàn ông, trong đầu Trình Dao Dao tràn  vô  hình ảnh, nhất thời giật .
Thân thể thiếu nữ  mềm, vị ngọt hoa Đào tháng năm chui thẳng  trong mũi. Người đàn ông  bỏng vội nghiêng  tránh , trong tay nắm chặt đoạn dây thừng, tiếng  lạnh lẽo, cứng rắn : « Ra khỏi rừng,  thả cô . »
Trên khuôn mặt  đàn ông nhiều thêm mấy vết cào, một vết rơi  khóe mắt, mắt  hẹp dài sắc bén, chiếu đến vết thương  đáng sợ.
Trình Dao Dao quỳ  đất, trong đầu  vô  ký ức  cách nào rõ ràng, chỉ  một điểm  thể xác định : Người đàn ông    ác ý với cô.
Trình Dao Dao nắm lấy đoạn dây thừng  lưng, xem xét thời thế, rốt cục bất đắc dĩ cúi đầu : « Anh  đấy nhé ! »
Người đàn ông  trả lời. Từ  cao  xuống cô: « Vậy  dậy. »
« ...  run chân,   lên nổi. »
Trình Dao Dao  một khuôn mặt  , dựa  gương mặt , từ nhỏ đến lớn  việc gì cũng   gì bất lợi. Dưới mắt  thêm một nốt ruồi lệ, lúc   càng hiện vẻ quyến rũ, bộ dáng yếu ớt.
« ... » Ánh mắt  đàn ông kỳ quái, lông mày sắc bén nhếch lên : « Muốn  cõng cô ? »
« Cảm ơn. » Trình Dao Dao   nhẹ nhàng thở , vẻ mặt cô vui vẻ vươn tay về phía .
Người đàn ông : « ... »