Người trong nhà đều quen thuộc, sờ soạng trong bóng tối  thể ăn cơm như thường, chiếc đũa  chuẩn  hung ác. Hai vợ chồng Lâm Võ Hưng , nhị phòng và tam phòng cộng   11 ,  thêm một Trình Nặc Nặc, cả bàn chen lấn, đồ ăn  bê lên bàn  hết.
Trình Nặc Nặc cầm một cái bánh bột ngô tạp, sờ soạng gắp mấy đũa dưa chua và bầu xào  trong bát.
Mắt già của Lâm Vương thị giống như con dơi trừng cô, nhưng cũng  lên tiếng. Mây đen  bầu trời quanh quẩn bên   nhà Lâm gia. Mấy đứa trẻ bình thường ầm ĩ đều  lên tiếng, bên trong mờ mịt chỉ  thanh âm con muỗi vo ve và tiếng ăn cơm chẹp chẹp.
Trình Nặc Nặc bê bát  dậy,   về phòng ăn, cũng  ai để ý tới. Đi đến cửa phòng bếp, thấy  rõ đường đá lăn cái chậu thức ăn cho gà, loảng xoảng một trận hỗn loạn, giống như  đứt sợi dây thần kinh cuối cùng của Lâm Vương thị.
Lâm Vương thị hung hăng ném đũa xuống: “Tìm đường c.h.ế.t mà!”
Trình Nặc Nặc hời hợt nhấc lông mày, : “Phương Phương,    đổ chậu thức ăn cho gà?”
Trình Nặc Nặc  xong nhấc chân .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-304.html.]
Con gái nhỏ nhị phòng là Phương Phương xanh xao vàng vọt,  xổm ở cạnh cửa giống như con gà con. Nghe thấy lời Trình Nặc Nặc chỉ ngẩng đầu ngây ngốc, một giây   chân nhỏ của Lâm Vương thị hung hăng đá   xương sườn,   thành tiếng.
Tiếng Lâm Vương thị chửi rủa, tiếng bé gái  thảm thiết, tiếng con dâu thứ hai Trương Ái Hoa tùy tiện khuyên can vang lên, vô cùng náo nhiệt.
Trình Nặc Nặc  lạnh một tiếng, cẩn thận khóa cửa phòng, đốt nến. Bánh bột ngô thô ráp nuốt  trôi, cô tiện tay ném sang một bên, lấy hôm bánh quy  bắt đầu ăn,  cạnh ánh nến xem thư.
Chữ  xiêu xiêu vẹo vẹo,   chính là em họ Ngụy Thao , giọng điệu ai oán của Ngụy Thục Quyên, liên túc  bố Trình thiên vị Trình Dao Dao như thế nào, đối xử lạnh nhạt với  Ngụy gia, chỉ lấy mấy bộ quần áo cũ của Trình Dao Dao, bố Trình liền đuổi bà về nhà ngoại. Lại  Trình Nặc Nặc nắm chắc cơ hội, để Thẩm yến bảo vệ. Còn  một câu  bôi đen, Trình Nặc Nặc cẩn thận phân biệt, là “Gửi kèm theo thư 20 mươi đồng.”
Trình Nặc Nặc  lạnh,  cần nghĩ cũng  tiền   em họ và bác dâu lấy  . Cô lật xem túi quần áo của , lấy  mấy bộ quần áo xinh . Không cần  , đều là quần áo cũ lúc  của Trình Dao Dao. Vóc dáng của cô cao hơn Trình Nặc Nặc nhiều, quần áo 14,15 tuổi mặc  vặn   Trình Nặc Nặc.  màu sắc váy quá sặc sỡ, Trình Nặc Nặc   xinh  như Trình Dao Dao, mặc lên  vô cùng buồn .
Trình Nặc Nặc cầm một bộ váy ngắn tay,  sức xé, xuy xuy vài tiếng liền xé rách. Mấy cái váy khác cũng bắt chước  theo. Đồ rơi  trong tay cô, thà xé rách, cô cũng  trả  cho Trình Dao Dao! Chỉ còn một cái váy sơ mi màu xanh da trời bóp eo cuối cùng, Trình Nặc Nặc sửng sốt chớp mắt.
Đây là quà sinh nhật 16 tuổi của Trình Dao Dao. Trình Dao Dao  mái tóc đen mềm như tơ lụa, gương mặt trắng như tuyết nở nang, môi đỏ như hoa hồng. Bố Trình tổ chức một bữa tiệc sinh nhật ở nhà hàng Moses cho cô,   nhiều    phận đến.