Trình Dao Dao thở phì phò, đến mặt Tạ Tam, còn mở miệng đặt cái giỏ nặng trĩu xuống — Tạ Tam đỡ . Trong giỏ vang lên thanh âm bát sứ va chạm, cứ bỏ xuống như , nhấ định sẽ vỡ.
Trình Dao Dao gì, nâng nón tre lên ngẩng đầu , khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng nóng rát, giống như con mèo nhỏ tranh công: “Em đưa cơm đến cho .”
Yết hầu Tạ Tam khát khô, hỏi Trình Dao Dao tự đến, hỏi Trình Dao Dao nóng , giỏ nặng , nhưng ánh mắt của sáng như đuốc, tất cả lời chỉ thể hóa thành một câu đơn điệu: “Ừm.”
Đôi mắt hoa đào của Trình Dao Dao chớp chớp, hoang mang, Tạ Tam mở miệng cắt ngang khi cô nũng: “Sao để em đưa cơm tới? Tiểu Phi ?”
“Sức khỏe Tạ Phi còn , dù em cũng tiện đường.” Trình Dao Dao lướt qua đang tới, phản ứng kịp .
Chị dâu Kim Hoa bưng bát tới, mắt bên trong cái giỏ, : “Nha, cuộc sống của Tạ Tam nhi ngày càng , đưa cơm cho! Ăn cái gì ?”
Trình Dao Dao đội nón tre lên, hung hăng với Tạ Tam: “Em gái cơm cho , mau ăn ! Ăn xong em tiện đường cầm về!”
Nói xong liền nâng cằm nhỏ lên rời khỏi.
Tạ Tam chuyện. Chị dâu Kim Hoa chằm chằm bóng lưng Trình Dao Dao: “Chậc chậc, tính tình lớn đấy, ở nhà gây ít chuyện a? Con gái đến từ thành phố là , giống con gái ở thôn chúng , chịu khó, trung thực, thể lo cho gia đình!”
Dưới bóng cây xa xa, Trình Dao Dao cùng chỗ với Hàn Nhân và Trương Hiểu Phong ăn cơm. Hai họ ăn bánh cao lương mang từ nhà, Trình Dao Dao mang một hộp cơm tôm hum chua cay cùng ăn ngon lành.
Trình Dao Dao bẻ nửa cái bánh cao lương, nắm vuốt nửa ngày ăn, chỉ trừng mắt chằm chằm về một hướng.
Hàn Nhân theo ánh mắt của Trình Dao Dao, bát quái : “Chị dâu Kim Hoa mối cho chủ nhà của cô đấy!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-307.html.]
“Làm mối?!” Trình Dao Dao trừng mắt lên: “Chị dâu Kim Hoa gì , bây giờ cho phép mai , ở tàn dư phong kiến ?!”
Hàn Nhân nuốt thịt tôm xuống, tinh thần tỉnh táo. Trình Dao Dao đến trong thôn lâu như , ngoại trừ nhà Tạ Tam căn bản mấy thôn dân, Hàn Nhân ngược , gà mái nhà ai đẻ mấy quả trứng mỗi chiều đều rõ, lập tức giới thiệu một phen.
“Chị dâu Kim Hoa là bà mối nổi danh mười dặm tám thôn! thanh danh lắm, vì một con gà trống, què cũng sẽ giới thiệu cho cô, lừa gạt mấy cô gái đấy.” Hàn Nhân sinh động như thật: “Cô cho chủ nhà của cô , để cẩn thận một chút.”
Trình Dao Dao xong nén giận, khẽ : “Liên quan gì đến !”
Trương Hiểu Phong : “ đấy, một cô gái như Dao Dao, thể chuyện với nam thanh niên.”
Trình Dao Dao nhịn : “Nhà Tạ Tam là địa chủ, … mối cho ?”
Hàn Nhân : “Thôn khác phú nông sửa án sai cô ? Hiện nay lái máy kéo, đây chính là công việc béo bở. Lại …”
Hàn Nhân lời mang theo ngượng ngùng, Trương Hiểu Phong hiểu rõ: “Lại , là Nhạc Mây nổi danh trong thôn!”