Mùi   Tạ Tam  dễ chịu. Trình Dao Dao hít một  thật sâu dương khí, gương mặt nóng lên, cảm thấy hành vi  của cô thật   tiền đồ. Một bên phỉ nhổ bản , một bên nắm chặt cơ hội ghé sát   Tạ Tam ngửi tới ngửi lui.
Tạ Tam  nhẹ một tiếng, âm sắc trầm thấp mê , dọa Trình Dao Dao lập tức tỉnh táo , cả  cứng ngắc  dám động.
Cằm Tạ Tam cọ xát mái tóc của cô, gọi “Em Dao Dao”,    động tĩnh nữa.
Trình Dao Dao thở một  dài, căm tức trừng mắt  xương quai xanh của Tạ Tam, dọa c.h.ế.t  ! Trình Dao Dao im lặng chờ một lúc, nhấc cẩn thận cánh tay Tạ Tam , một bên vặn eo lui  ngoài, từng chút bò  ngoài…
Tạ Tam mơ hồ lẩm bẩm, lật , một cái chân dài đè lên.
Trình Dao Dao  ép tới nỗi nội tạng suýt nữa phun , liều mạng đẩy  , ai ngờ Tạ Tam giống như đứa trẻ  cướp mất đồ chơi, hai tay hai chân quấn chặt. Một chút sức lực của Trình Dao Dao như châu chấu đá xe, trong chớp mắt  coi như gối ôm ôm  lòng.
Trình Dao Dao cam chịu  động đậy.
Dương khi mênh m.ô.n.g chui  ,  lá sen nháy mắt giãn , vui sướиɠ lung lay.
Trình Dao Dao trừng mắt  gương mặt lúc ngủ của Tạ Tam, hai mắt nhắm , đôi lông mày sắc bén    cảm giác tránh xa  nghìn dặm. Nhìn xuống, mũi cao thẳng, đôi môi khong dày  mỏng,  mở ,  thở mang theo mùi rượu nhàn nhạt.
Trình Dao Dao ma xui quỷ khiến  chằm chằm môi , nhỏ giọng gọi: “Tạ Tam, Tạ Tam  tỉnh dậy ?”
Không trả lời. Hô hấp của Tạ Chiều đều đều, ngủ  ngon.
Trình Dao Dao chép miệng. Cô còn đang tức giận Tạ Tam, cũng   hôn ! Đây chỉ là vì hút dương khí thôi!
Một đôi mắt hẹp hài mở  trong bóng tối, giống như con sói dùng sức chờ phát động.
…
Trình Dao Dao  ép hấp thu dương khí mênh mông, mấy ngày nay tiêu hao dương khí  nhanh  bù đắp , mà  tràn đầy quá mức.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-318.html.]
Không  nhiều bao nhiêu, trong hư  vang lên âm thanh giọt nước, đánh thức Trình Dao Dao.
Lá sen lớn thêm một vòng, vui sướиɠ biểu hiện với Trình Dao Dao. Trình Dao Dao buồn phiền trực tiếp giấu nó , hai chân đạp loạn, đá  một thứ ấm áp cường tráng, lập tức giật  tỉnh .
Một tia sáng chui qua ô cửa sổ mái nhà chiếu xuống căn phòng tối tăm mờ mịt, Trình Dao Dao nghiêng   Tạ Tam  sát bên cạnh , ký ức đêm qua lập tức tràn  trong đầu.
“…” Trình Dao Dao cố gắng giữ bình tĩnh.
Trình Dao Dao cẩn thận nhấc cánh tay Tạ Tam lên, nhét tấm thảm cuốn  trong n.g.ự.c , Tạ Tam ôm tấm thảm lật , Trình Dao Dao thừa dịp thoát  trượt xuống giường.
Cô nhặt quần áo rơi tán loạn  đất mặc lên,  đầu  , tấm thảm che phần  bụng của Tạ Tam, đường con cơ bắp  nắng sớm nhấp nhô như dãy núi chập trùng, lúc ngủ mặt  giãn , tóc ngắn rối bời dựng lên, lộ  mấy phần thanh niên trẻ tuổi.
Trình Dao Dao   nghĩ gì để ít tiền  đầu giường… Cô lắc đầu, cầm dép lê lên, giống như trộm chạy khỏi phòng Tạ Tam.
Sáng ngày thứ hai, Tạ Phi gõ cửa gọi Trình Dao Dao dậy ăn sáng, Trình Dao Dao giả vờ ngủ  dám  ngoài. Đến giữa trưa, cô mới chậm rãi dậy rửa mặt,  ngoài phòng.
Vừa   ngoài   thấy Tạ Tam đang  trong  mộc.
“!!!” Trình Dao Dao giật ,    về phòng.
Tạ Phi  kêu lên: “Chị, chị cuối cùng cũng dậy , chuẩn  ăn cơm trưa!”
“…Nha.” Trình Dao Dao đành  cứng đờ xoay ,   sân đánh răng rửa mặt.