Đáy mắt hẹp dài của Tạ Ba lộ  một chút đỏ, tránh ánh mắt của cô, tiếng  thô dát: “Cô  nên tới gần  như .”
Anh cho rằng ai cũng chịu tới gần  ? Trình Dao Dao hậm hực quấn ngón tay: “Anh cũng    .”
Tạ Ba bỗng nhiên tới gần một bước, từ  cao  xuống cô: “ là đàn ông.”
Xung quanh Tạ Ba bộc phát  khí thế nóng rực, bao phủ Trình Dao Dao bên trong: “Cô     cô nguy hiểm lắm ?”
Trình Dao Dao hít một  nho nhỏ, giống như  động vật cỡ lớn tiếp cận, cứng ngắc  dám động: “Biết… .”
Dáng dấp  cao lớn thô kệch như , còn  thể là con gái ? Ánh mắt Trình Dao Dao  xuống l*иg n.g.ự.c rắn chắc,   chăm chú vị trí nào đó ở  phần bụng. Quần rộng rãi cũng  che nổi nhiệt huyết hùng tráng, lúc  cô cả kinh nhảy dựng lên, lui về  mấy bước, mặt đỏ lên hoảng sợ  Tạ Ba.
Tạ Ba  chú ý tới ánh mắt của cô,  cô gái nũng nịu  mặt  dọa sợ, thu liễm khí thế: “Về  bất luận đối với ai cũng    như …động tay động chân.”
Động tay động chân? Trình Dao Dao chỉ  chóp mũi , miệng há hốc liên tục, sửng sốt    lời.
Nếu ở lúc bình thường, Trình đại tiểu thư sớm  nhảy dựng lên tát một cái  miệng . Hắn cho rằng cô ai ai cũng chịu đυ.ng  ? Hắn cho rằng  là ai? Không  dáng dấp  trai một chút, vóc   một chút,… Được , thật sự   một điểm hai điểm.  Trình Dao Dao cô cũng   là hoa si đói khát gì đó, cần gì  động tay động chân với ?!
Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Trình Dao Dao hết đỏ  trắng, nghĩ chắc do lời   quá thẳng thắn, cô  thẹn. Tạ Ba cũng  để ý tới, thúc giục cô: “Đi nhanh , đừng đểngười  trông thấy cô  cùng với .”
Tiếng gọi của mấy  Trương Hiểu Phong càng ngày càng gần: “Dao Dao, Dao Dao cô ở ?”
“ ở chỗ !” Trình Dao Dao cất tiếng đáp , kéo hior  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-32.html.]
Đi hai bước,   đầu nhỏ giọng mắng: “Ai  động tay động chân với , phi!”
Tạ Ba  cô, đuôi lông mày sắc bén nâng lên: “Ừm?”
Trình Dao Dao lập tức nặn  một nụ  miễn cưỡng: “ ,  Tạ Tam, ngày mai gặp!”
Sau đó kéo cái giỏ nặng nề, bước loạng choạng chạy .
Tạ Ba vuốt vuốt thái dương. Tai   ,  thể phân biệt   thanh âm cái giỏ của Trình Dao Dao  kéo lê  mặt đất, cô yếu ớt lầu bầu phàn nàn,  một lát, Trình Dao Dao lớn tiếng ồn ào: “Mau  nấm  hái ,  còn bắt  một con chuột tre!”
Tạ Ba: “…”
Trong rừng, mấy  Trương Hiểu Phong   thấy Trình Dao Dao liền lên tiếng trách cứ: “Cô chạy thế nào xa như ? Chúng  đều hái xong , tìm cô nửa ngày.”
Trình Dao Dao lau vệt mồ hôi, đắc ý hướng các cô : “Đừng oán trách, mau tới giúp  nhâc giỏ!”
Trương Hiểu Phong cùng Lưu Mẫn Hà lập tức tới,  một giỏ đồ đều kinh ngạc: “Cô nhặt  cái gì, nhiều như !”
Hàn Nhân oán giận : “Cô   nhặt  nấm độc  ? Bảo cô hái nấm  cẩn thận, nấm độc cho  nồi chúng  đều nghỉ ăn cơm…”
Tiếng  Hàn Nhân im bặt dừng , miệng  khép  .
Xốc lá diệp tử bên  lên,  thấy một giỏ nấm tràn đầy. Một nắm nấm gà lớn, một nắm lớn nấm đầu khỉ, nấm vi khuẩn khô. Nhìn một cái, kích cỡ chủng loại đều  hơn nhiều so với nấm tạp các nàng hái .