“Thả !” Trình Dao Dao liều mạng giằng co: “Tạ Tam đang ở đây, chết!”
Dốc núi , cẩn thận sẽ ngã lăn xuống. Lâm Gia Tuấn dám miễn cưỡng Trình Dao Dao, kêu : “Anh, đừng ngẩn , mau giúp em kéo cô xuống!”
Trình Dao Dao cần hình tượng ôm chặt cái cây đổ xuống bên cạnh, hét lớn: “Muốn các ! Anh còn ép , sẽ nhảy xuống!”
Lông mày Lâm Gia Kỳ cứng , Lâm Gia Tuấn mơ hồ, ý chí Trình Dao Dao kiên quyết, ba giằng co.
Ba sườn núi giày vò , phía quát: “Mấy mau xuống đây! Nguy hiểm!”
Chỉ thấy ba những xuống, bỗng nhiên bắt đầu đào đất. Mà đào hai bên giống bọn , mà là đào từ dốc núi cao xuống.
Lâm Gia Kỳ và Lâm Gia Tuấn liều mạng đào đất, Trình Dao Dao ở bên cạnh chỉ huy: “Từ chỗ đào, , ở nơi đó, hướng sang bên cạnh một chút…”
Toàn ba ướt đẫm, mưa to ngừng rơi xuống , chỉ trải qua mới tốn bao nhiêu thể lực.
Trình Dao Dao chỉ huy giống như chơi đùa, một lúc trái, một lúc . Lâm Gia Kỳ theo Trình Dao Dao chỉ huy, im lặng đào đất. Lâm Gia Tuấn thở hổn hển, lầu bầu : “ đúng là điên, cùng hai nổi điên…”
Bỗng nhiên, xẻng sắt chạm đến vật cứng. Đào mấy cái bỏ lớp đất bên ngoài, lộ cây màu nâu đậm.
Ánh mắt ba sáng lên, Lâm Gia Tuấn hô to: “Là cây đa lớn !”
Cây đa lớn lịch sử mấy trăm năm, cây cao, cây hai trưởng thành mới ôm hết. Trình Dao Dao quỳ xuống, ngón tay sờ cây, lá sen mừng rỡ lay động.
Trình Dao Dao kêu to: “Ở chỗ , ở chỗ !”
“Cô tránh !” Lâm Gia Kỳ đẩy Trình Dao Dao sang một bên, cùng Lâm Gia Tuấn đào xung quanh cây .
Bỗng nhiên Lâm Đại Quan cũng reo lên, tiếng nào bắt đầu hỗ trợ. Sau một lát, mấy thôn dân quen hoặc quen lượt leo lên. Con của bọn đều Tạ Tam cứu, luôn bên lưỡng lự , lúc cũng gia nhập hàng ngũ đào đất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-325.html.]
Đại đội trưởng thôn Đập Thượng bên chửi ầm lên: “Mấy xuống nhanh cho ! Không sống nữa ? Xuống ngay!”
Nước bùn sườn núi chảy cuồn cuộn xuống, bất cứ lúc nào cũng nguy hiểm sụp đổ.
tất cả lùi bước, liều mạng đào. Đại đội trưởng hùng hùng hổ hổ, cũng leo lên.
Lúc , một kêu lên: “Có âm thanh!”
Đám yên tĩnh , khẩn trương nghiêng tai lắng . Giữa trời đất chỉ tiếng mưa rơi ào ào, thanh âm khác.
Trình Dao Dao đưa tay chạm lên cây, hô trong khe hở: “Tạ Tam! Tạ Tam là ?!”
Giọng của cô nghẹn ngào, cố nén gọi một tiếng: “Tạ Tam!”
Cô kêu khàn cả giọng, nhưng tiếng mưa và tiếng sấm vang lên, lấn át thanh âm của cô. Ngay lúc Trình Dao Dao tuyệt vọng, đột nhiên cảm giác cây rung động mấy .
Trình Dao Dao đặt tay lên cây, nhanh, truyền tới vài tiếng động quy luật, gõ lên cây.
“Ở chỗ ! Chỗ !” Trình Dao Dao hết sức mừng rỡ, chỉ đoạn cây .
Đám vội vàng nhắm ngay đoạn cây , đào bùn đất , khi hợp lực đẩy một khối đá bên cạnh , bên trong lộ một khe hở ước chừng 10cm.
Nước mưa ào ào rơi xuống, đám nín thở, chằm chằm khe hở .
Mấy giây ngắn ngửi giống như qua cả một đời dài.
Trình Dao Dao nửa quỳ xuống, cho tay bên trong khe hở, lẩm bẩm : “Tạ Tam…”
Trong lòng cô thề: Nếu như Tạ Tam bình an vô sự, cô sẽ tiếp tục cáu kỉnh với nữa!
Một bàn tay lớn đầy m.á.u đưa ngoài, vững vàng nắm chặt bàn tay của cô.