Mặt trời sáng chói ở giữa bầu trời, Trình Dao Dao  từ nhà đến cổng thôn, mồ hôi  trán rơi liên tục. Cổng thôn   nhiều    cây đa lớn hóng mát,  chuyện náo nhiệt, Trình Nặc Nặc cũng  ở đó. Nhìn thấy Trình Dao Dao tới,   lập tức dừng câu chuyện , sắc mặt mất tự nhiên chào hỏi cô.
Trình Dao Dao  thèm để ý,  ở một bên trông mong  đường  cổng thôn.
Con dâu thứ hai Trương Ái Hoa nhà Lâm Võ Hưng nhếch miệng  : “Thanh niên trí thức Trình, đừng , qua đây  !”
Trương Ái Hoa dùng sức vỗ vỗ chỗ bên cạnh   ,  hình cô  mập mạp, cố gắng chen lấn bên  Trình Nặc Nặc, để chừa  một chỗ trống.
Trình Dao Dao lạnh nhạt : “Cảm ơn,   đây là .”
Cả  Trương Ái Hoa đầy mồ hôi, thối hoắc đẩy Trình Nặc Nặc , áo sơ mi sợi tổng hợp màu hồng cánh sen mới tinh   cô lập tức  dính một vết mồ hôi sẫm màu. Trong lòng Trình Nặc Nặc ghét bỏ, lập tức  lên,  đến cạnh Trình Dao Dao.
Trình Nặc Nặc  : “Chị, dạo   thấy chị  ngoài,    thể chị  thoải mái ?”
Trình Dao Dao ôm cánh tay, ngay cả mắt cũng chắng   cô: “  , cô đừng rủa .”
Mặt Trình Nặc Nặc cứng đờ,  như   việc gì : “Em đương nhiên sẽ  rủa chị. Chỉ là…”
Âm cuối của Trình Nặc Nặc kéo dài, cố ý kéo hứng thú của , đáng tiếc Trình Dao Dao   hứng thú  chuyện, Trình Nặc Nặc chỉ đành  tiếp: “Chị, chị còn   a? A Yến sắp  về thành phố.”
“Việc  .” Trình Dao Dao thoải mái : “ sớm  .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-335.html.]
“Chị ?” Trình Nặc Nặc  chằm chằm sắc mặt Trình Dao Dao, thấy vẻ mặt cô tự nhiên,  khỏi giật  : “Chị,   A Yến   sẽ  trở  nữa, nếu chị cảm thấy trong lòng khó chịu…”
“Đây là chuyện , tại    khó chịu?” Trình Dao Dao cắt ngang lời cô, buồn  nhướn mày  cô: “Người nên khó chịu   là  ?”
Lời  đ.ấ.m trúng tâm tư Trình Nặc Nặc, cô há to miệng, cuối cùng chỉ nở một nụ  miễn cưỡng.
Nói chuyện  hợp ý quá nửa câu. Hai    gì nữa, Trình Dao Dao  kiên nhẫn  đồng hồ,   về phía cổng thôn.
Cuối cùng, mấy cái xe đạp xuất hiện  đường, trong mắt Trình Dao Dao hiện  ánh sáng mừng rỡ.
Lần  ngọn núi sụt lở ngăn chặn đường núi, chặt đứt con đường   huyện của mấy thôn xung quanh. Điều đáng ăn mừng duy nhất chính là dưa hấu thôn Điềm Thủy  hái xong vận chuyển hết  huyện,  tạo thành tổn thất quá lớn.
Mấy ngày gần đây, thôn Điềm Thủy và mấy thôn xung quanh sửa  đường núi, cố gắng mãi mới khơi thông  đường  huyện. Chỉ là đường  xây xong, máy kéo   cách nào   huyện, chỉ  đạp xe còn thuận tiện chút.
Trình Dao Dao   tàng cây, ánh nắng chiếu lên  cô giống như bản  cô mang ánh sáng nhu hòa,  lòng  d.a.o động, hận  thể lập tức  đến cạnh cô.
Thẩm Yến cố gắng đạp xe, vọt tới  mặt Trình Dao Dao, khó khăn phanh xe , vui mừng : “Dao Dao,  em ở đây?! Mấy ngày   thấy em, em…”
Trình Dao Dao coi như  thấy ,  lướt qua Thẩm Yến,  đến  mặt xe đạp phía : “Anh hai Lâm.”