Thẩm Yến   cửa, trong sân tiếng     đột nhiên ngừng,  thấy Trình Nặc Nặc theo , Hàn Nhân còn ghét bỏ “xùy” một tiếng.
Hai  Thẩm Yến và Trình Nặc Nặc lên trấn chơi, trở   thể nhặt  tiện nghi sẵn, ai tiếp đãi bọn họ? Huống chi hiện tại bọn họ đều  ở phía Trình Dao Dao, tự nhiên  cho Thẩm Yến sắc mặt .
Vẻ mặt Thẩm Yến cứng ngắc,  cho tới bây giờ đều  hoan nghênh, lúc nào  ghét bỏ như ?
Triệu Vi Dân cùng Thẩm Yến quan hệ  nhất, phá vỡ cục diện bế tắc  : “Thẩm Yến, hôm nay chúng   lộc ăn. Các nữ đồng chí hôm nay tìm   nhiều nấm!”
Trình Dao Dao kho khan hai tiếng. Trương Hiểu Phong tranh thủ thời gian bổ sung: “Phần lớn nấm đều do Trình Dao Dao tìm thấy, còn bắt  chuột tre đó.”
 
Trình Dao Dao lập tức ưỡn n.g.ự.c ngẩng đầu, đắc ý vô cùng.
Bộ dáng  của Trình Dao Dao xinh xắn vô cùng, Thẩm Yến  khỏi  Trình Dao Dao : “ còn   cô sẽ  hái nấm.”
Trình Dao Dao nghiêng tới một chút: “Chuyện   , còn nhiều.”
Thẩm Yến căn bản  tin Trình Dao Dao sẽ  hái nấm. Theo tình thế  đến cạnh Trình Dao Dao,  cô rửa nấm thế nào.
Trình Dao Dao cầm một lá bí đỏ, tay thành thạo rửa nấm. Nấm dại  nhiều bùn đất, lá bí đỏ chính là khắc tinh của nó, gai ngược  phiến lá tinh mịn  thể rửa sạch bùn đất   phá hư bề ngoài nấm. Trình Dao Dao hai ba  liền rửa sạch một cây nấm,  rửa cây nấm tiếp theo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-34-canh-nam-tap-thit-chuot-tre-kho-tau.html.]
Thẩm Yến  nhịn   thuận theo hai cái tay  lên, tay áo Trình Dao Dao vén đến khuỷu tay, lộ  cổ tay trắng nõn mảnh khảnh, xương cốt đều đặn, giọt nước dọc theo da thịt non mịn lăn xuống…
 
Ánh nắng khô nóng, hầu kết Thẩm Yến nhịn   nuốt một tiếng.
Trình Dao Dao bận rộn trong chốc lát,   thấy Thẩm Yến còn  xổm bên cạnh , cũng   việc, ghét bỏ : “Anh  rửa nấm?”
Đôi mắt hoa đào của Trình Dao Dao trời sinh nhiều tình ý, cái   giống như  phong tình vô hạn, Thẩm Yến yếu mềm một nửa: “ còn thật sự  . Không nghĩ tới lúc  cô mười ngón tay  dính nước, bây giờ đang  việc lưu loát như thế.”
Trình Dao Dao còn  đáp lời, chỉ  thấy một tiếng  mềm mại: “Chị Dao Dao thật là lợi hại, em   chị sẽ  hái nấm .”
Trình Nặc Nặc  tới. Thẩm Yến lúc  mới nghĩ bản  đem Trình Nặc Nặc quên mất,  điểm chột   lên.
Ánh mắt đám  đều  qua. Ân oán của Trình Nặc Nặc và Trình Dao Dao bọn họ hôm qua mới tận mắt chứng kiến, Trình Nặc Nặc bây giờ còn  thể  như   việc gì  chuyện với Trình Dao Dao, da mặt cũng quá dày !
 
Trình Nặc Nặc  hề   ánh mắt khác thường của  khác,  chậu nấm lớn kinh ngạc : “Chị Dao Dao, chị  đây đều ở trong thành phố, lúc nào họ  hái nấm ? Còn  thể bắt  chuột tre, thật lợi hại.”
Những  khác  , cũng thấy  hợp: “ , cô   cũng  theo chúng  lên núi,    lên núi liền  thể lấy  nhiều đồ như ?”
Trình Dao Dao rửa sạch bùn đất bên  cây nấm, mặt  đổi sắc  : “ khi còn bé cùng cha ở tại Vân Quý,  bên  đều thích ăn nấm,  đương nhiên nhận  những loại nấm . A  quên, khi còn bé cô cũng  ở cùng chúng , khó trách  .”
Một câu của Trình Dao Dao kí©h thí©ɧ da mặt Trình Nặc Nặc run rẩy, cô  định tâm thần, kéo  một nụ  ngây thơ: “Hóa  là như .  hái nấm hái giỏi, chuột tre cũng  dễ bắt. Trước  ở nhà, chị trông thấy chuột đều  dọc .”