Tạ Tam thật sự là  trai .
Trình Dao Dao  sờ b.í.m tóc của cô: “Vậy ngày mai em mua mấy cái bánh ngọt cho chị ăn.”
“Vâng.” Tạ Phi dùng sức gật đầu: “Đến lúc đó em mua  cái gì chơi , đều mua thêm một phần cho chị Dao Dao!”
Bà Tạ nhiều năm    khỏi nhà. Từ khi đường núi  chặn , trong thôn  lâu   ăn đậu hũ và thịt heo tươi mới. Bà Tạ  mua mấy miếng đậu hũ về cho Tạ Tam bồi bổ  thể,  Phi Phi ở thôn Đập Thượng cùng bố  của mấy đứa nhỏ  Tạ Tam cứu  mời bà Tạ mấy , bà Tạ liền dẫn theo Tạ Phi, hẹn Kim Ny và mấy  phụ nữ qua   thiết gần đây cùng  xuất phát.
Trình Dao Dao sáng sớm  dậy ăn sáng, nhặt mấy quả trứng gà, dần dần buồn ngủ. Bà Tạ và Tạ Phi sắp xếp đồ  cửa.
Một 100 quả trứng gà  Trình Dao Dao mãnh liệt yêu cầu giữ . Nói đùa, đây chính là trứng gà  nước linh tuyền đó, cầm  bán nhiều lắm  8 phân một quả, thực sự phung phí của trời. Lại , gần đây trong nhà cũng  thiếu chỗ tiền , bà Tạ đành  cầm tiền .
Tạ Tam đưa hai  đến cổng thôn, Trình Dao Dao ở nhà một .
Bà Tạ  : “Có tin chúng   bước chân   ngoài, chân  Dao Dao liền    giường ?”
Ánh mắt Tạ Tam chứa ý . Tạ Phi giải thích giúp Trình Dao Dao: “Chị Dao Dao sẽ  như  , mấy ngày  chị và  trai  sách  nghiêm túc.”
Lúc ba   đến cổng thôn, thấy Trương Hiểu Phong  qua  mặt,  hề  thấy bọn họ. Trương Hiểu Phong thường đến tìm Trình Dao Dao chơi, quan hệ với Tạ gia cũng , bộ dáng mất hồn  vô cùng kỳ lạ.
Tạ Tam nhíu nhíu mày,  hỏi nhiều,  bà Tạ và Tạ Phi  cùng mấy  phụ nữ trong thôn rời ,   về nhà.
Trong sân Tạ gia   yên tĩnh, dây bí đỏ và lá bí đỏ  gió thổi xì xào, gà mái cúi đầu uống nước trong chậu. Cửa phòng Trình Dao Dao đóng , im lặng   tiếng động.
Tạ Tam  nhanh  chậm đẩy cửa bước ,  bàn sách   ai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-340.html.]
Trình Dao Dao thoải mái   giường,   váy ngủ, bộ dáng  sợ hãi.
Tạ Tam gọi cô: “Em Dao Dao,   ngủ nữa.”
Tạ Tam vén chăn của cô, cô lẩm bẩm che mắt, còn đặc biệt hung dữ: “Ồn ào quá,  !”
“Đến giờ học .” Tạ Tam    đấy, nắm cái mũi nhỏ của Trình Dao Dao.
Trình Dao Dao lập tức hít thở  thông, lăn lộn một trận cuối cùng mở mắt, dứt khoát ngang ngược : “Em  dậy,  dậy!”
Hôm nay Tạ Tam  kiên nhẫn và dễ  chuyện như bình thường, nhàn nhạt  cô ầm ĩ. Trình Dao Dao  sợ,  nũng : “Hôm nay thực sự buồn ngủ,  ngủ thêm một lúc nữa mà.”
Tạ Tam dùng giọng  trần thuật : “Gần đây em   ngoan .”
Trình Dao Dao bỗng chốc dựng lông lên. Mỗi khi Tạ Tam dùng giọng    chuyện,   lên   “Tính sổ” với .
Đừng  Tạ Tam bình thường giữ yên lặng, tâm tư  nhỏ đó! Trình Dao Dao hoài nghi   một quyển sổ nhỏ, chuyên ghi chép ngày thường cô  ngoan, góp nhặt tới mức độ nhất định liền  giáo huấn cô.
Trình Dao Dao đang khó khăn chọn lựa giữa sự sợ hãi hoặc  ỳ  giường, kéo chăn che mặt,   thấy mặt Tạ Tam, lá gan  nổi lên, ồn ào: “Cứ  ngoan!”
Trình Dao Dao  xong, Tạ Tam im lặng. Trình Dao Dao lén lút nhẹ nhàng thở , chỉ  thấy tiếng cửa đóng .
Trong lòng Trình Dao Dao  hồi hộp, vén chăn   lên, Tạ Tam chốt cửa ,  đầu  cô chăm chú.
Tác giả  lời  :
Dao Dao chạy mau!