Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Trình Dao Dao lẩm bẩm  , dậm chân  phát cáu, Tạ Tam  thêm một câu: “Không   giả vờ. Có  quên dạy dỗ    ?”
Trình Dao Dao nghĩ đến chuyện Tạ Tam dạy dỗ  , cả  khẽ run, bẹp miệng nhịn  , đôi mắt hoa đào chứa đầy nước mắt lung lay sắp rơi. Cô lẩm bẩm : “Vậy… Vậy  ném cây tre ,   dùng cây tre đánh em.”
Tạ Tam vốn đang trầm mặt, lúc  thấy bộ dáng tội nghiệp của cô, khóe mắt hiện lên ý cườ thoáng qua, lập tức đổi  vẻ mặt nghiêm túc: “Ai bảo em  ngoan?”
“Em ngoan mà!” Trình Dao Dao cảm thấy   hổ  ủy khuất khi thảo luận đến vấn đề  ngoan  ,     để mạnh hơn , cô chỉ  thước dạy học trong tay Tạ Tam: “Anh ném !”
Tạ Tam lạnh lùng : “Còn dám  điều kiện?”
“…” Trình Dao Dao bẹp miệng, ủy khuất lắc đầu.
Tạ Tam  : “Tới đây.”
Trình Dao Dao nheo mắt  mặt Tạ Tam. Dáng vẻ Tạ Tam lạnh lùng, xương lông mày sâu sắc, mặt   đổi   hung dữ: “Còn  chờ  bắt em ?”
Trình Dao Dao lo lắng xê dịch bàn chân,  uy áp của Tạ Tam, cuối cùng  tình nguyện bước từng bước qua. Lòng cô  tình nguyện,  sợ hãi tự an ủi : Đây chỉ là kế hoãn binh, chờ bà Tạ về…
Mới  đến bên  Tạ Tam, Tạ Tam bỗng nhiên giơ thước dạy học lên, dũng khí còn sót  của Trình Dao Dao lập tức sụp đổ, “Oa” một tiếng bổ nhào lên  Tạ Tam, hai tay ôm chặt cổ , dậm chân ồn ào: “Không  đánh em!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-343.html.]
Tạ Tam    nhào  lòng, tiếng  vẫn lạnh lẽo: “Sợ  phạt,    còn  ngoan?”
“…” Trình Dao Dao lẩm bẩm vùi  hõm vai Tạ Tam cọ lung tung,  ý   nũng xoa dịu thái độ của . Tạ Tam quả nhiên ôm Trình Dao Dao,    xuống giường.
Tạ Tam ôm ấm áp   gò bó, Trình Dao Dao thoáng yên tâm, giống như đà điểu vùi mặt  hõm vai ,  bộ   tồn tại.
Chóp mũi cao thẳng của Tạ Tam chạm  tóc Trình Dao Dao, hương hoa đào nhàn nhạt thấm  ruột gan. Hắn nắm cái cằm của cô ngẩng lên: “Không   nũng, , em  ngoan,  nên phạt ?”
Ánh mắt Trình Dao Dao rối loạn, chỉ chú ý đến cái thước dạy học bên cạnh Tạ Tam. Cô duỗi chân, vụиɠ ŧяộʍ đá cái thước xuống  giường mới thở phào: “Không  phạt … Ô oa!”
Trình Dao Dao còn   dứt lời liền  úp    đùi Tạ Tam.
“A! Anh  gì…” Hai chân Trình Dao Dao đá lung tung.
Trên đỉnh đầu, giọng  của Tạ Tam cuối cùng lộ  sự tức giận: “Trừng phạt. Vụиɠ ŧяộʍ ném thước dạy học , thêm một tội.”
Dù  thước dạy học cũng  ,   thể phạt em. Trình Dao Dao trừng mắt bĩu môi, bỗng nhiên “Ba” một tiếng, tiếng da thịt chạm  kèm theo tiếng kêu thảm của Trình Dao Dao vang lên quanh quẩn trong phòng.