“Lần nào em cũng  như !” Trình Dao Dao chê  cô: “Chị thấy em thèm quá .”
Tạ Phi  đồng ý : “Do chị nấu cơm quá ngon nha.”
Trên bàn để một nồi canh gà hầm sâm cẩu kỷ, một đĩa cà chua trộn đường, một đĩa đậu bắp xào xanh non, một đĩa hoa bí xào màu vàng nhạt. Món chính đương nhiên là một bát thịt gà kho hạt dẻ màu đỏ đậm. Từng miếng thịt gà  bọc nước sốt màu hổ phách, mùi vị nóng hổi thơm ngào ngạt bay  mũi.
Bà Tạ  : “Hôm nay là ngày lễ, chúng  ăn lớn một bữa. Đừng , mau ăn !”
Người một nhà  cần khách khí, mấy đôi đũa  kịp chờ gắp thịt gà. Một miếng thịt gà cho  miệng, đầu lưỡi nếm  nước sốt mặn ngọt nồng đậm, răng cắn nhẹ, nước thịt nóng hổi chảy , thịt tươi non,  kịp nhấm nháp tỉ mỉ lập tức nuốt xuống, còm  kịp lấy , con sâu tham ăn trong bụng đánh trống reo hò, thúc giục ăn tiếp.
Bà Tạ lớn tuổi, vị giác thoái hóa, ăn thịt gà  cũng cảm thấy  tư vị. Tạ Phi lấy nước sốt thịt gà trộn lẫn với cơm ăn, Tạ Tam   gì nhưng tốc độ gắp cũng nhanh hơn  ít.
Bà Tạ : “Thịt gà    ngon, thịt gà mái  thích hợp kho tàu, Dao Dao nấu thế nào  thể mềm như ?”
Trình Dao Dao đắc ý : “Cháu  phương pháp bí mật.”
Tạ Phi gật đầu : “Chị Dao Dao nấu cơm nhất định  phương pháp bí mật, đồ ăn chị Dao Dao nấu đều  ngon!”
Trong lòng Trình Dao Dao  hồi hộp, mắt  Tạ Phi, chẳng lẽ em  nếm   mùi linh tuyền? Không giống Trình Nặc Nặc cho một giọt linh tuyền nấu một nồi nước, những ngày qua cô nấu cơm  pha  đều cho linh tuyền , chính vì  điều dưỡng  thể  Tạ gia.
Thân thể của bà Tạ và Tạ Phi  , bà Tạ  bệnh cũ, Tạ Phi thì bào thai  đủ tháng, gần đây  thể hai   lên nhiều. Mà Tạ Tam     uống quá nhiều nước linh tuyền  là tìm  con đường xả , phản ứng với linh tuyền dần dần nhỏ .
Tạ Phi  xong câu đó lập tức gắp thịt gà hạt dẻ ăn, còn cảm thán : “Hạt dẻ  còn ngon hơn thịt gà! Ngọt ngọt mềm mềm, , năm nay nhặt thêm nhiều hạt dẻ thêm .”
“Được.” Tạ Tam đáp ứng. Hắn múc một bát canh gà hầm sâm thổi nguội  đưa cho Trình Dao Dao, còn dặn dò: “Nóng, cẩn thận.”
Canh gà  mỡ, thêm sâm và cẩu kỷ hầm thơm nức mũi, nước canh thanh lọc trong suốt. Trình Dao Dao cẩn thận thổi, uống một ngụm, thực sự thơm ngon ấm bụng, mùi vị đặc hữu của đảng sâm  công dụng bổ khí, còn tăng thêm vị thuốc nhàn nhạt cho canh gà.
Tạ Phi và bà Tạ  nhanh phát hiện canh gà ăn ngon, một nồi canh gà lớn  uống hết sạch. Thịt gà kho tàu cũng ăn hết, Tạ Tam còn cho cơm  bát thịt gà kho, trộn lẫn với nước sốt ăn  còn thừa một chút nào.
Bà Tạ  : “Chiêu ca nhi thích mùi vị , một    thể ăn hết một con gà.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-363.html.]
Trình Dao Dao  thế, : “Còn thừa ba con, nhưng  ăn tiết kiệm chút.”
Bà Tạ : “Ba con gà  vẫn đẻ  trứng, chờ  đẻ trứng nữa thì ăn.”
Trình Dao Dao : “Vậy ăn hết thì   bây giờ?”
Bà Tạ  : “Ăn hết thì  bắt ba con gà con về nuôi thôi!”
Trình Dao Dao nghĩ đến gà con lông xù, : “Nếu  thể nuôi thêm mấy con gà thì .”
Bà Tạ thở dài: “Ai   chứ? Thím Ngân Quế nhà sát vách lén nuôi thêm, khó khăn nuôi lớn nhỡ nhỡ thì  bắt, uổng phí sức lực!”
Trình Dao Dao khuyến khích : “Yên tâm  ạ, nhất định  một ngày mở chính sách, đến lúc đó chúng  nuôi thêm mấy con!”
Bà Tạ  : “Ba con gà  đủ cháu bận rộn, nuôi nhiều như  cháu  thời gian cho chúng ăn ?”
Tạ Phi vội vàng giơ tay : “Cháu sẽ giúp!”
Bà Tạ   tiếng: “Cháu ý, chỉ  giúp chị Dao Dao của cháu!”
Một bữa ăn  vui. Sau bữa ăn, bà Tạ bện giày cỏ, Tạ Phi  trong nhà chính  sách, Tạ Tam lấy búa chẻ củi, Trình Dao Dao  xổm ở bên cạnh vườn rau quan sát mầm dưa.
Lá mầm quanh co khúc khuỷu lớn bằng bàn tay, mang theo hoa văn,   nụ hoa. Lần  Trình Dao Dao ăn dưa xong lấy hạt dưa trồng xuống, qua mấy tuần  to như .
Tạ Tam : “Em Dao Dao, đừng  xổm ở đấy, bẩn.”