“Phi! Đừng  lời con nhóc c.h.ế.t tiệt .” Lâm Vương thị vội vàng : “Đêm qua cả nhà  ai  thấy tiếng đập cửa. Triệu Hải  thừa nhận, con nhóc c.h.ế.t tiết  còn cứng đầu  gì?”
Cô gái lập tức ngẩng đầu lên,  : “Cháu  ! Tối qua cháu  về nhà sớm, là bà nội  mở cửa cho cháu, cháu  ở  cửa cả đêm!”
“Mày còn dám mạnh miệng!” Lâm Vương thị duỗi bàn tay như chân gà nhéo tay cô gái.
Cô gái hét lên  lớn, tránh cũng  dám tránh,   liền   đánh  quen.
Trình Dao Dao nhíu mày: “Sao bà  thể đánh  như thế?”
Lâm Vương thị : “Cháu của tao, tao thích đánh thì đánh!”
Lâm Đại Phú quát lớn: “Muốn dạy dỗ cháu gái về nhà mà dạy, bây giờ đang xét xử công khai đấy!”
Lâm Vương thị rụt cổ , hung dữ  với cô gái : “Con nhóc c.h.ế.t tiệt , chờ về nhà tao thu thập mày!”
Lâm Đại Phú  với Trình Dao Dao: “Thanh niên trí thức Trình, cháu gái lớ nhà Lâm gia  tối qua gặp cháu,  thật  ?”
Trình Dao Dao còn  mở miệng, Trình Nặc Nặc  : “Không liên quan đến chị cháu. Chị cháu   thể   ngoài lúc nửa đêm, còn   bên trong khu rừng nhỏ ?”
Lý Cẩu Đản ở trong đám  kêu lên: “Không  còn  Tạ Tam ,   thể để thanh niên trí thức Trình ở trong rừng cây nhỏ một .”
Mấy  đàn ông  ý   vang.
Tạ Tam nắm chặt cổ áo Lý Cẩu Đản đ.ấ.m  một phát, đám  lập tức xông lên. Lâm Đại Phú hô rát cả cuống họng, cuối cùng giơ tay lên trời nổ một phát súng: “Tất cả dừng  hết cho !”
Mấy  đàn ông cố gắng lôi kéo Tạ Tam, Lâm Đại Quan luôn miệng : “Thanh niên trí thức Trình còn đang   sân khấu,   thời điểm náo loạn !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-366.html.]
Lúc  Tạ Tam mới thả Lý Cẩu Đản sưng mặt sưng mũi , thở hổn hển  dậy  Trình Dao Dao   sân khấu lo lắng.
Bí thư chi bộ ho khan: “Hôm nay là Tết Trung Nguyên, từ mấy ngày     ai  cửa  ban đêm, thanh niên trí thức Trình là con gái   thể  ngoài một   đêm khuya?”
“ .” Hàn Nhân và mấy thanh niên trí thức cũng đẩy đám  phía  : “Mấy  đừng tùy tiện  liên lụy đến  khác!”
Bí thư chi bộ ám chỉ, Trình Dao Dao  hiểu. Đơn giản bảo cô sáng suốt giữ , đừng nhảy  vũng nước đυ.c .
Lâm Đại Phú hỏi: “Thanh niên trí thức Trình, cháu  cần khẩn trương, lúc đầu chuyện  cũng  liên quan gì đến cháu.  Lâm Nhiên Nhiên  nhắc tới cháu…”
“Lâm… Nhiên Nhiên?” Đầu Trình Dao Dao nổ tung, trách   cô cảm thấy cảnh  mắt   quen, đây   là kịch bản trong sách ? Cô gái  lóc  mặt  chính là nữ chính trong sách – Lâm Nhiên Nhiên!
Lâm Đại Phú   hết thì  Lâm Vương thị cắt ngang: “Nhà họ Lâm chúng   từng xảy  loại chuyện mất mặt ! Chúng  cũng  cần con nhóc , để Triệu Hải  hôn sự mang nó về nhà  !”
Thái độ của Lâm Vương thị  đám    mắt, ai chả  bà  là   tử tế.  Lâm Nhiên Nhiên   tranh giành, bản     chuyện mất mặt như , biện pháp Lâm Vương thị  cũng chính là biện pháp duy nhất.
Ở nông thôn, xảy  chuyện thế  cũng  thể buộc đá ném xuống sông. Đều là hàng xóm láng giềng, ai cũng   thấy cô gái nhỏ  ép chết. Lấy chồng là biện pháp  nhất.
Lâm Đại Phú cau mày : “Được , thanh niên trí thức Trình  tới, dù  cũng  để    cơ hội  chuyện. Lâm Nhiên Nhiên, cháu    nữa, tối hôm qua   cháu  cùng thanh niên trí thức về . Chuyện  liên quan đến danh tiếng của thanh niên trí thức Trình, cháu  thể  lung tung.”
Lâm Nhiên Nhiên đỏ mắt  Trình Dao Dao, ngập ngừng  , nhóm thanh niên trí thức  hét lên: “Nhất định  ! Các  đừng  liên lụy Dao Dao!”
Trình Dao Dao còn đang khϊếp sợ   phản ứng.
Lâm Nhiên Nhiên  thế, cánh tay mới giơ lên  bỏ xuống, do dự nửa ngày, cúi đầu nức nở.
Lâm Vương thị vỗ đùi: “Con nhóc c.h.ế.t tiệt  thừa nhận  ? Còn  gì để ! Hôm nay đại đội trưởng và bí thư chi bộ đều ở đây, mấy   chứng, nhà họ Lâm chúng   cần con nhọc c.h.ế.t tiệt  nữa!”