Nhóm thanh niên trí thức xắn áo lên ồn ào: “Sao dám bắt nạt thanh niên trí thức chúng !”
Triệu Hải cam lòng ồn ào: “Cô vớ vẩn! giở trò lưu manh lúc nào, cô đừng tưởng khuôn mặt xinh thì đều coi trọng cô?!”
Lúc Kim Ny khẽ : “Nha, khẩu khí lớn thật, thanh niên trí thức Trình mà cũng coi thường? Vậy còn chuyện hư hỏng với chái gái lớn nhà họ Lâm gì?”
Triệu Hải nghẹn đỏ mặt tía tai, Lâm Vương thị lao : “Cô cái gì hả! Cháu gái của , khác quản, con nhóc c.h.ế.t tiệt mày tới đây cho tao!”
Lâm Vương thị véo tay Lâm Nhiên Nhiên, Trình Dao Dao vội cản bà , Lâm Vương thị nể mặt cào lên Trình Dao Dao, Tạ Tam giữ tay bà , đẩy Trình Dao Dao lưng bảo vệ cô.
Tay Tạ Tam như sắt thép, Lâm Vương thị đau đến mức hét toáng lên, xoa tay la oai oái: “Tạ Tam nhi, mày dám đánh !”
Trình Dao Dao lớn tiếng : “Rõ ràng là bà đang đánh ! Bà ép duyên bán cháu gái cho con dâu nuôi từ bé, còn ngược đãi cháu gái, đều thấy, đúng ?”
Đám kêu lên ầm ầm: “! Chúng đều thấy!”
Lâm Vương thị gấp gáp đập tay giơ chân: “Mày… mày vớ vẩn! Tao dạy cháu tao thì liên quan gì đến mày!”
“Được, bà thừa nhận ! Bà thừa nhận bà đánh đập cháu gái!” Trình Dao Dao đắc ý .
Lâm Vương thị là lão yêu bà hút m.á.u nhà con trai cả, sống sung sướиɠ cùng hai nhà nhị phòng tam phòng, vợ chồng con trai cả mất lập tức ngược đãi ba đứa con của con trai cả lưu , lúc Trình Dao Dao sách tức giận, bây giờ đùa giỡn Lâm Vương thị giống như khỉ nhảy nhót.
Con dâu thứ ba Lưu Mẫn vội vàng nhỏ giọng khuyên Lâm Vương thị: “Mẹ đừng kích động, thể của khỏe. Nhiên Nhiên, bà nội chỉ cho cháu, gia cảnh Triệu gia giàu , cháu gả thể ăn no mặc ấm hơn ở trong nhà nhiều. Cháu cũng thể thừa dịp giúp đỡ Tiểu Thu và Tiểu Cảnh.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-369.html.]
Lâm Nhiên Nhiên đột nhiên sợ run cả . Ánh mắt Lưu Mẫn lóe lên ý đạt mục đích, tiếp tục : “Cháu cần lo cho em trai và em gái của cháu, chờ cháu đến Triệu gia, thím và chú cháu sẽ chăm sóc bọn nhỏ.”
Tiểu Thu và Tiểu Cảnh là em trai em gái của Lâm Nhiên Nhiên, là hai quan trọng nhất đời của cô. Trình Dao Dao thấy cái tay Lâm Nhiên Nhiên nắm lấy vạt áo chậm rãi buông lỏng thì vội vàng giữ cô , thấp giọng : “Đừng ngốc, lúc em ở Lâm gia, họ ngược đãi mấy các em, chờ em gả , em trai và em gái ai che chở, sẽ đường sống !”
Lâm Nhiên Nhiên xong môi táu nhợt run rẩy, nước mắt rơi xuống.
Trình Dao Dao đau đầu thở dài, với Lưu Mẫn: “Tiền trợ cấp của bố Lâm Nhiên Nhiên đủ để nuôi sống ba chị em họ, đừng bản cô giống như chịu thiệt .”
“Cô! Cô linh tinh gì !” Lưu Mẫn sững sờ, Lâm Vương thị giống như đạp đuôi Lâm Nhiên Nhiên: “Có mày ? Có mày cho con nhóc ?!”
“Tiền… tiền trợ cấp gì? Bố em lưu tiền trợ cấp?” Lâm Nhiên Nhiên kinh ngạc.
Lúc , Trương Ái Hoa và Lưu Mẫn cũng phản ứng kịp, lớn tiềng ồn ào: “Tiền trợ cấp gì! Tiền trợ cấp gì! Tất cả dùng để đám tang cho bố mày !”
“Tiểu Thu và con ma bệnh, về thì ôm ấm thuốc, mua thuốc cho nó! Tiền thuốc do trong nhà bỏ đấy!”
Có trong thôn : “Rõ ràng là đơn vị chi tiền đám tang cho hai vợ chồng cả!”
“ đấy, còn dầm mưa đào mộ giúp nhà , ngay cả cơm chay cũng mời ăn! Lão Ông lão Lâm Võ Hưng keo kiệt!”