Trong lúc lo lắng, Trình Dao Dao tách bánh cao lương , từng chút từng chút chấm nước canh ăn. Tướng ăn của cô thanh tú, quai hàm nhúc nhíc, thấy cảnh ý vui, ngữ khí càng phát lo lắng nhu hòa, ai còn để ý tới Trình Nặc Nặc.
Trình Dao Dao hôm nay mệt c.h.ế.t , khẩu vị cũng lớn, thế mà ăn hết sạch hai cái bánh cao lương. Còn hai miếng thịt chuột tre trong mâm, cô ăn một miếng, một miếng khác cho Hàn Nhân.
Hàn Nhân mừng rỡ thấy răng thấy mắt, hí ha hí hửng lên: “Canh nấm trong nồi chín , bê!”
“, quên mất còn canh nấm. đều ngửi thấy mùi thơm, thật là thơm!”
Không thịt chuột tre, đám mới dần dần chú ý tới mùi thơm của canh nấm trong khí, xắn tay áo lên chờ lấy.
Bên trong một mảnh vui mừng, chỉ da mặt Trình Nặc Nặc cứng ngắc, nụ mặt sắp duy trì nổi. Không ảo giác , cô phát hiện làn da trơn bóng của Trình Dao Dao giống như đang phát sáng, đôi mắt hoa đào chứa đầy nước mùa thu, vững vàng hấp dẫn ánh mắt .
Một khác nổi là Lưu Mẫn Hà. Lúc Trình Dao Dao cùng Hàn Nhân bằng mặt cũng bằng lòng, chỗ nào đều là cho . bây giờ…
Bên trong lò đốt lửa nhỏ, đun canh nấm sôi sùng sục đến đỉnh nắp nồi. Hàn Nhân để lộ nắp nồi, mùi thơm nóng hổi đập mặt, cô mùi thơm hun đến suýt nữa chảy nước bọt.
Cô từng thấy hương vị nào thơm như !
Trước đó nhóm thanh niên trí thức cũng hái qua mấy nấm còn cho thêm mấy miếng thịt hầm, nhưng nào thơm như !
Hàn Nhân liều mạng nuốt nước bọt, đem canh nấm đổ bên trong một cái chậu lớn, hai tay bưng lên bàn.
Thơm quá! Suy nghĩ của tất cả đều chỉ một.
Rõ ràng ăn một chậu thịt chuột tre cùng hai cái bánh cao lương, dày thỏa mãn sơ bộ, lúc ngũ tạng cũng thèm cùng la ầm lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-38.html.]
Một nồi nấm lớn nấu chín về , lượng nước dần dần bốc , thể tích nấm cũng thu nhỏ ít, chỉ còn một chậu lớn. Nước canh trở lên đậm đặc, ở ánh đèn trơn như cây s.ú.n.g bôi dầu.
Không cần chào hỏi, mười mấy đôi đũa đồng loạt duỗi , kẹp nấm lên đợi kịp trực tiếp bỏ bên trong miệng.
Bỏng! Bỏng đến miệng mở rộng liều mạng hấp khí, nỡ phun ngoài.
Quá ngon! Bọn họ hề nấm dại cũng ngon như !
Nấm thông hút nước canh no đủ, cắn một cái liền b.ắ.n tung tóe , thơm ngon nóng hổi.
Nấm tạp trơn mượt, giòn trong veo. Nấm đỏ mùi thơm đặc thù, răng cắn nhẹ liền vỡ toang . Còn nấm vi khuẩn khô, thể nghiền ngẫm mùi thơm của thịt bò.
Còn canh nấm ! Đậm đặc trơn trượt, các loại nấm hỗn hợp cùng , va chạm tạo hương vị tươi lên lời. Một ngụm nuốt xuống bụng, còn thể nếm mùi tỏi cùng gạo trắng, từ đầu lưỡi đến mỗi tế bào thể đều chiếm thỏa mãn to lớn.
Đây là hưởng thụ hai phương diện vị giác cùng khứu giác.
Mọi ăn phần đều quên nhún nhường khiêm tốn, hai nam thanh niên trí thức vì tranh nửa chén canh cuối cùng suýt chút nữa đánh .
Thẩm Yến cũng uống mấy chén canh, uống đến chóp mũi đổ mồ hôi, thở một thật dài, khỏi về phía Trình Dao Dao. Hắn hề Trình Dao Dao thức ăn ngon như .
Trình Dao Dao chỉ uống hai bát liền ngừng, tay nâng cằm lên, bên môi nở nụ như cánh hoa. Cô giữa một đám hò hét ầm ĩ, bên cạnh bàn cơm đơn sơ vô cùng, nhưng vẫn để cho thấy một loại cao quý xa cách, cảm giác cách cao cao tại thượng.
Trình Dao Dao xinh quá mức trân quý, nhất định thuộc về nơi .
cô từng thể thuộc về , dễ như trở bàn tay.
Cái “Đã từng” trong lòng Thẩm yến bỗng nhiên dâng lên một trận phiền muộn, mơ hồ cùng tiếc nuối khó lên lời, phát giác giống như bỏ qua cái gì.