Nước mưa xua tan cái nóng mùa hè ẩm ướt. Phần lớn phòng ở thôn Điềm Thủy đều là nhà trệt, rãnh nước bẩn ngay phòng, muỗi bay vo ve xung quanh.
Nhóm thanh niên trí thức khổ thể tả. Bọn họ ở nhờ nhà thôn dân, phòng chật hẹp âm u, đến đêm oi bức ẩm ướt, muỗi bay vo ve bên tai thể chui chăn, nóng nực đến mức mồ hôi nhễ nhại. Chỉ cần cẩn thận để hở mũi miệng tay chân, muỗi sẽ lập tức lao đến cắn, đau ngứa.
Ban đêm nhóm thanh niên trí thức ngủ ngon, trời còn sáng dậy . Quần ướt sũng mới phơi khô một nửa, mặc lên ẩm nặng, gắng sức cho chân bên trong đôi giày quân đội ướt đẫm, đất vang lên tiếng cót két, bên ngoài đế giày dính đầy nước bùn. Mặc kệ là nam thanh niên trí thức nữ thanh niên trí thức thích sạch sẽ cũng đều c.h.ế.t lặng, dù giặt sạch bùn, chiều nào tan cũng mệt thối chết, hận thể luôn xuống giường ngủ say, ai còn sức lực giặt quần áo giày dép?
Tất cả ruộng trong thôn Điềm Thủy đều là ruộng nước, nhóm xắn ống quần, dầm mưa giẫm ruộng nước cao ngang đầu gối gặt gấp, ai chuyện, chỉ tiếng máy móc việc. Đến khi tiếng coi vang lên, mới thở phào nhẹ nhõm, tạm thời thoát khỏi việc lao động giày vò , nắm chặt thời gian ăn cơm nghỉ ngơi.
Nhóm thanh niên trí thức tạo thành vòng tròn, bờ ruộng ăn cơm. Bọn họ đến thôn một thời gian nhưng vẫn hòa hợp với thôn dân. Mấy nữ thanh niên mới tới vây quanh Thẩm Yến, can đảm gắp một đũa mỡ heo xào dưa muối trong hộp cơm của Thẩm Yến.
Trình Nặc Nặc yếu ớt Thẩm Yến, tiếp tục ăn bánh cao lương trong tay. Bây giờ nhóm thanh niên trí thức thích tới gần cô, chỗ trống bên cạnh cô tự động tạo một vòng vô hình, cô lập.
Nhóm thanh niên trí thức cũ cúi đầu ăn cơm, chỉ mấy thanh niên trí thức mới đến phàn nàn: “Bao giờ mưa mới tạnh, mệt c.h.ế.t .”
“Còn do đại đội trưởng nhất định bắt chúng dầm mưa việc. Thanh niên trí thức thôn Đào Am cần việc, họ bây giờ thôn bọn họ đang nghỉ ngơi!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-381-di-lam.html.]
“Công điểm thôn Đào Am cũng cao hơn bao nhiêu, nhóm thanh niên trí thức thôn Đào Am thể kiếm 8 mao một ngày.”
Có thở dài: “Đều là thanh niên trí thức, của như chứ!
“ , chúng mỗi ngày mệt gần chết, Dao Dao cần việc, vận hơn chúng nhiều.” Một tiếng yếu ớt vang lên.
Nghe tên Trình Dao Dao, Thẩm Yến biến sắc, các nam thanh niên trí thức khác cũng tỉnh táo: “Dao Dao? , mấy ngày nay thấy Dao Dao .”
Lúc đầu, mấy nữ thanh niên trí thức mới đến đều cho rằng tài giỏi, cảm thấy là con gái đến từ thành phố, tự nhiên nhận ưu đãi khắp nơi. Về mới phát hiện sự thật như thế, lúc bất bình : “Đều là thanh niên trí thức, dựa cô việc?”
Người nhấc lên câu chuyện là Lưu Mẫn Hà. Cô vốn cô độc u ám, khi rời khỏi ký túc xá càng ít xuất hiện, thường thường sẽ quên mất sự tồn tại của cô. Bây giờ cô , dùng giọng thận trọng : “Dao Dao quen mấy công việc bẩn thỉu .”
Nữ thanh niên trí thức Ngụy Dung phục : “Đều tới từ thành phố, ai quen những công việc bẩn thỉu mệt nhọc ? Trình Dao Dao dựa đặc cách?!”