Bà Tạ : “Cá chuối béo mập như , nhất định là cá ở  đầu sông chui .  dịp hôm nay Chiêu ca nhi về sớm, chúng   bữa cơm thật ngon!”
Trình Dao Dao xung phong nhận việc : “Để cháu nấu cho, để cháu nấu cho!”
“Được, Dao Dao nấu.” Bà Tạ  ha hả : “Cường Cường ? Đến chỗ bà .”
Cường Cường cúi đầu chậm rãi  tới,   mặt bà Tạ kêu meo meo. Bà Tạ đau lòng : “Cường Cường   ? Ai bắt nạt mày ?”
Trên gương mặt bẩn thỉu của Cương Cường đầy tủi : “Meo!”
Bà Tạ vội ôm lấy nó,  chê một  đầy mùi cá tanh của nó, : “Ôi bẩn như ,  tủi ,  tủi , bà bế Quai Quai  tắm nha.”
Trình Dao Dao chua chua: “Còn Quai Quai cơ, Thối Thối thì !”
Tạ Tam  đến bên  cô, bỗng nhiên ôm cô : “Em Dao Dao  tủi ,  dẫn em  tắm nhé?”
Tạ Tam  vui vẻ  lưu manh, Trình Dao Dao  kịp phản ứng   ôm   như con hươu nhảy loạn, hét lên: “Anh  trò lưu manh!”
Tạ Tam ôm Trình Dao Dao  một vòng mới thả cô xuống, mang cá   sân mổ. Nội tạng bên trong cá đen vứt hết  vườn rau  phân bón, còn một cái bong bong cá màu trắng,  hỏi Trình Dao Dao: “Muốn giẫm ?”
Trình Dao Dao: “…Em  .”
Tạ Chiều đành  rửa sạch bong bóng cá để chung với cá.
Trình Dao Dao  chạy tới ghé   lưng ,  Tạ Tam lưu loát  sạch vảy cá, hiếu kỳ : “Sao  giẫm bong bóng cá?”
Tạ Tam nghĩ nghĩ: “…Chơi.”
Khi còn bé ít khi  ăn cá, mỗi  bà Tạ mổ cá sẽ vứt bong bong cá  đất cho  giẫm chơi. Dùng sức giẫm bong bóng cá vỡ , “Ba” một tiếng, đó là một trong những hồi ức vui vẻ nhất trong tuổi thơ của .
Trình Dao Dao  xong một lúc lâu   gì, bỗng nhiên dựa sát  mặt Tạ Tam cọ cọ. Tạ Tam  cô ăn ủi như giống như động vật nhỏ, trong lòng mềm nhũn, những vết rách lưu  từ năm  sang năm khác đều  tình yêu của Trình Dao Dao lấp đầy.
Trình Dao Dao : “Ném xuống đất, em cũng chơi một !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-387.html.]
Tạ Tam ném bong bóng cá xuống đất, Trình Dao Dao giơ chân đạp mạnh xuống, bong bóng cá trơn trơn mềm mềm trực tiếp trượt  ngoài. Trình Dao Dao đuổi theo đạp nhiều  nhưng  thành công, tức giận: “Lừa !”
Tạ Tam lấy bong bong cá để  chân cô, : “Dùng sức.”
Một tay Trình Dao Dao vịn Tạ Tam, nhấc chân đạp mạnh. Ba một tiếng, bong bóng cá  giẫm nát.
Trình Dao Dao vẫn duy trì động tác đó  nhúc nhích.
Tạ Tam : “Sao ?”
Trình Dao Dao  : “Em  rửa chân!”
Cô dùng xà phòng thơm rửa sạch dép lê và chân nhiều , Trình Dao Dao vẫn nghi thần giả quỷ: “Vẫn còn mùi tanh.”
Mắt Tạ Tam  bàn chân trắng nõn của cô, hô hấp nặng nề: “Hết .”
Trình Dao Dao nảy  suy nghĩ bất ngờ, giơ đầu ngón chân lên: “Anh ngửi xem.”
Tạ Tam nhịn   nắm lấy mắt cá chân của cô, ánh mắt kìm nén, bỗng nhiên buông lỏng tay .
Bà Tạ ôm Cường Cường tắm sạch sẽ  , thấy Trình Dao Dao đang rửa chân, hỏi: “Sao ?”
Biết  chuyện Trình Dao Dao giẫm bong bóng cá  bẩn chân, bà Tạ : “Lớn thế   còn giẫm bong bóng cá chơi! Chiêu ca nhi cũng  ngăn cháu.”
Trình Dao Dao tủi , Tạ Tam còn giật dây bảo cô chơi!
Tạ Tam bê cá lên,  với Trình Dao Dao: “Em Dao Dao, cá nấu thế nào?”
Trình Dao Dao lập tức  dời  lực chú ý, cao hứng : “Cá chuối nấu cà chua.”
Bà Tạ : “Chưa từng  qua cách  ,  mùi vị gì?”
Trình Dao Dao cố ý thừa nước đυ.c thả câu: “Chờ cháu nấu xong bà sẽ .”