Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 390

Cập nhật lúc: 2024-09-01 07:24:39
Lượt xem: 140

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mà các thôn khác xung quanh như thôn Đào Am, thôn Khốc Thủy, thôn Tiểu Hạnh và 7,8 thôn nữa, trời mưa to đều ở trong nhà nghỉ ngơi, chờ đến lúc mưa liên tục qua hai tuần mới thấy thích hợp, lục tục bắt đầu thu hoạch thì lương thực trong ruộng nát bét, tổn thất nặng nề.

Thôn Điềm Thủy và thôn Đập Thượng bằng khen của cấp , Lâm Đại Phú và nhóm bí thư chi bộ mừng rỡ đỏ mặt, về thôn mở đại hội khen thưởng như thật, tuyên dương những lao động biểu hiện suất sắc, các đội viên sợ khổ sợ mệt trong đợt thu hoạch .

trong thôn đều , công lớn nhất trong chuyện là Tạ Tam. Nếu như Tạ Tam liên tục nhắc nhở, Lâm Đại Phú sẽ quyết định thu hoạch gấp, thu hoạch năm nay của thôn Điềm Thủy hỏng .

Lúc Tạ Tam nhận tin đến tham gia đại hội khen thưởng, phàn ứng đầu tiên là . Trình Dao Dao lôi kéo cánh tay lắc lắc: “Đi mà, đây là vinh dự nhận , ! Nói chừng còn cài hoa hồng lớn cho đó!”

Tạ Tam lập tức kiên định hơn: “Không !”

Bà Tạ gõ thước: “Đi! Không những cháu , cả nhà chúng cũng ! Đây là chuyện vẻ vang, ?”

Tạ Tam rốt cuộc gật đầu.

Đại hội khen thưởng đêm hôm đó, sân khấu cổng thôn treo tờ giấy đỏ chót, “Lao động quang vinh, thu hoạch ”. Đại đội trưởng và bí thư chi bộ phiên lên phát biểu, mặt mày sáng láng. Bọn họ huyện họp nhận khen thưởng của cấp , chuyện cũng đủ để họ khoác lâu !

Chờ các cán bộ phát biểu xong hết, tiếp tục gọi các đội viên lên sân khấu nhận khen thưởng. Những đàn ông cẩu thả hổ chịu lên, đẩy chen, chờ từng nghiêm sân khấu, họ hận thể kiễng chân lên để mấy cô vợ trẻ bên .

Các thôn dân bên ý vang, đặc biệt là mấy phụ nữ chồng sân khấu, thẹn thùng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-390.html.]

Lúc đại đội trương gọi đến tên Tạ Tam, xung quanh im lặng một lúc, đủ loại ánh mắt từ bốn phương tám hướng sang.

Tạ Tam, bà Tạ, Tạ Phi, còn Trình Dao Dao. Nhà địa chủ còn 3 , thêm một nữ thanh niên trí thức đến từ thành phố xinh như châu như ngọc, tổ hợp 4 vô cùng kỳ lạ.

Trình Dao Dao thẳng thắt lưng, ánh mắt qua Tạ Tam, mặt cũng bình tĩnh như thường. Bà Tạ chín chắn hào phóng, với Tạ Phi: “Tiểu Phi, ngẩng đầu lên.”

Trình Dao Dao nắm chặt bàn tay đang đổ mồ hôi của Tạ Phi, lông mi cô run rẩy, trong lòng thầm thể mất mặt Tạ gia, cuối cùng ngẩng đầu lên.

Hôm nay cả nhà đều mặc bộ quần áo nhất. Bà Tạ mặc áo vải màu lam là thẳng, mái tóc trắng búi chặt sợi nào rối, bà ngay ngắn ở đó mấy nhà trong thôn Điềm Thủy thể lờ mờ thấy bộ dáng phu nhân nhà địa chủ năm đó.

Bầu khí trong lúc nhất thời kỳ lạ, bí thư chi bộ chọc Lâm Đại Phú, Lâm Đại Phú ho một cái, lớn tiếng : “Tạ Tam! Mau lên đây!”

Trình Dao Dao nhỏ giọng cổ vũ: “Nhanh lên !”

Tạ Tam cô, dậy, bước đôi chân dài lên sân khấu. Bà Tạ, Tạ Phi và Trình Dao Dao đều tự hào .

Tạ Tam mới cắt tóc ngắn lộ gương mặt trai. Vai rộng chân dài, cao hơn bên cạnh nhiều, sân khấu như hạc giữa đàn gà, cho ánh mặt tự chủ hấp dẫn.

 

Loading...