Mưa to liên tục dừng ảnh hưởng đến phần lớn các thôn ở phía nam. Mà thôn Điềm Thủy nho nhỏ cũng dần dần im lặng tiếng phát triển, nhưng sự phát triển còn chậm chạp nhỏ bé, ở trong thôn vẫn nhận .
Mưa cuối cùng cũng tạnh, thôn Điềm Thủy tiếp tục bận rộn việc trong ruộng. Các cây trồng ngập lụt đều đào hết, trồng một đợt cây mới, thóc lúa gặt gấp ẩm ướt, tranh thủ thời gian mang sân phơi nắng. Chuồng bò công xã và nhà kho của đội sản xuất cũng mưa rơi phá hỏng, sửa chữa .
Sáng sớm đến 5 giờ, những đám mây xanh thẫm, xanh nhạt bầu trời xen lẫn . Giọt nước dính lá rau trong vườn nhấp nhô, hoa hải đường rơi đầy đất, gió sớm ướŧ áŧ mát mẻ thổi mặt mang theo ý mùa thu mơ hồ đến.
Tạ Tam múc nước đầy chum, đó vườn tưới rau, bí đỏ hình dạng khác to bằng cái bát ô tô, vỏ bí màu vàng đậm. Tạ Tam cẩn thận bắt mấy con sâu lá bí đỏ, đây là bảo bối của Trình Dao Dao, ngày nào cũng xem. Tiện tay ném sâu l*иg gà, gà mái lập tức tranh mổ, Tạ Tam đổ thêm nước và thức ăn cho gà.
Làm xong việc, Tạ Tam xách thùng nước tắm rửa. Nước giếng mát lạnh đổ từ đầu xuống, Tạ Tam thoải mái lau mặt, giọt nước chảy dọc theo cơ bắp rắn chắc của , giọt nước sáng ngời nổi bật nên làn da màu lúa mì của , phát sáng trong ánh nắng ban mai.
Mu bàn chân bỗng nhiên một cái móng vuốt nhỏ chạm giật nhảy dựng lên. Tạ Tam cúi đầu, mèo con mập mạp màu trắng cam ngẩng đầu kêu: “Meo! Meo!”
Không đợi nó kêu tiếng thứ ba, Tạ Tam khom bế nó lên: “Xuỵt.”
Bà nội mèo con cứng đầu y như , Tạ Tam cảm thấy rõ ràng mèo con giống Trình Dao Dao, tính tình lớn. Nó kêu 3 tiếng ai để ý nó, nó thể căng cuống họng gào lên gọi cả nhà dậy. Người ngược chê nó ầm ĩ, giọng mèo con bi bô như trẻ con khác nỡ quát nó. mỗi ngày trời sáng Cường Cường bắt đầu ồn ào uống sữa. Tạ Tam mặc kệ nó, nó liền ồn ào Trình Dao Dao.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-392-giat-man.html.]
Lấy một bát sữa dê từ trong giếng , thêm một muỗng cá xé nát quấy đều. Còn chuẩn xong, mèo con gấp gáp nhào lên, cúi đầu ăn bẹp bẹp. Tạ Tam cũng lấy bánh ngô nóng hổi và hai quả trứng kèm dưa muối bắt đầu ăn. Vừa bóc xong vỏ trứng, cái đầu nhỏ màu cam xuất hiện đầu gối : “Meo! Meo!”
Tạ Tam để ý tới, Cường Cường lập tức duỗi móng vuốt nhỏ sờ trứng gà, trông đáng thương. Tạ Tam lấy một ít lòng đỏ dằm nát cho nó ăn, nó ăn xong tiếp. Tạ Tam cho hết quả trứng miệng nhai mấy xong nuốt xuống: “Hết .”
“Meo!” Mèo con đáng thương uốn éo mông, chạy về cạnh bát của uống sữa. Tạ Tam sờ tai nó, rửa tay tới phòng Trình Dao Dao.
Thời tiết dần dần lạnh, trong phòng Trình Dao Dao vẫn tháo màn xuống. Cách màn thể thấy một ảnh nhỏ nhắn mơ hồ, chân dài đè chăn. Tạ Tam vén màn lên, gương mặt ngủ say yên lặng của cô, lòng n.g.ự.c rung động, ấm áp.
Tạ Tam nhẹ nhàng bỏ cái chăn cô đè lên, Trình Dao Dao ưm một tiếng, mở đôi mắt m.ô.n.g lung buồn ngủ: “Tạ Tam…”
“Anh đây.” Tạ Tam thuận thế đẩy chân Trình Dao Dao , nhấc cái chăn đắp lên bụng cô.
Trình Dao Dao nhắm mắt , duỗi đôi tay trắng nõn ôm cổ , tiếng mập mờ: “Anh …”
“Ừm.” Trong lòng Tạ Tam nhũn , nhẹ nhàng cọ đỉnh đầu Trình Dao Dao: “Ngoan, em ngủ tiếp .”