Tạ Tam mặc áo ba lỗ, lưng quần siết chặt vòng eo dẻo dai, cơ bắp săn chắc  mấy cô gái đỏ mặt. Ánh nắng chiếu lên gương mặt  trai của , hòa tan bộ dáng lạnh lùng . Trình Dao Dao tự hào  ,  đàn ông  như một viên ngọc thô,  thời gian rèn luyện, cuối cùng lộ  ánh sáng rực rỡ.
Trong hồ còn  Lâm Gia Tuấn,  đào  một cây ngó sen , giơ cao lên hô to: “ đào  ! Đào  !”
Lâm Lộ Lộ và Vương Quế Anh vui mừng : “Giỏi lắm!”
Lâm Gia Tuấn vung vẩy ngó sen về hướng Trình Dao Dao  lâu, mặt mày hớn hở. Hắn  thể biểu hiện  mặt Trình Dao Dao, trong lòng vô cùng vui vẻ.
Mắt Trình Dao Dao chỉ  chằm chằm Tạ Tam, trong lòng cũng  gấp. Tạ Tam cứ  nhanh  chậm bước ,   khom lưng đào ! Đang nghĩ ngợi, bỗng nhiên Tạ Tam  thẳng, giẫm lên thứ  lòng bàn chân, lúc  mới cúi  đào.
Cơ bắp  cánh tay màu lúa mì của  nâng lên, nửa ngày đào lên  một cái ngó sen trắng nõn mập mạp.
Trình Dao Dao vui vẻ kêu lên: “Tạ Tam giỏi lắm!”
Tạ Phi cũng nhỏ giọng phụ họa: “Anh trai lợi hại nhất!”
Trên bờ ồn ảo, tiếng  của Trình Dao Dao cũng  gây ảnh hưởng gì, nhưng lòng Tạ Tam  như gương sáng, ánh mắt chứa đầy ý .
Hồ sen  lớn,   tản  chọn riêng một chỗ để đào ngó sen. Có ít  đào  ngó sen,     đào , sờ soạng nửa ngày trong tay chỉ  hai, ba cái ngó sen gầy teo. Chỉ  Tạ Tam liên tục đào  ngó sen, từ đầu đến cuối  đứt đoạn.
Thời tiết se lạnh, hồ sen cũng lạnh hơn, từ đầu gối trở xuống ngâm trong nước, bùn đất  lòng bàn chân thấm hút mạnh, thực  tìm ngó sen là một việc  tốn sức. Thời gian dần dần trôi qua,    chịu nổi từ bỏ việc đào ngó sen  lên bờ.
Người phụ nữ   bờ vội vàng khoác áo  cho , bê canh gừng đại đội sớm chuẩn  lên. Người  thở dài: “Ha ha,   ,   , nước hồ lạnh lắm!”
Những  khác cũng lục tục  lên, chỉ còn Tạ Tam và mấy  trẻ tuổi đang ở  nước tìm. Có  trẻ tuổi  đào  mấy cây, mặt mày  hổ, mà Tạ Tam  đào  một đống ngó sen.
Đến cuối cùng, chỉ còn một  Tạ Tam ở trong hồ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-401.html.]
Trình Dao Dao lo lắng: “Tạ Tam sẽ   đông lạnh chứ?”
Tạ Phi : “Không , năm nào  trai cũng tìm đến khi trời tối!”
Chân Trình Dao Dao  mỏi nhừ, Tạ Tam vẫn   mệt mỏi, tinh thần sáng láng,  tìm  một cây ngó sen ở chỗ  khác tìm lúc nãy  thấy.
Những   uống canh gừng, : “Năm nay vẫn là Tạ Tam chống đỡ đến cuối!”
“Không phục  !” Lâm Đại Phú  ha ha, hướng về trong hồ : “Tạ Tam, cháu lên bờ !”
Tạ Tam nhấc cùi chỏ lau mồ hôi, : “Cháu vẫn còn sức!”
Mấy  đàn ông cùng  phát  tiếng “Mẹ nó”, thô tục biểu đạt tâm tình của .
Lâm Đại Phú  tiếp: “Được ! Cháu  đủ danh tiếng  mặt con gái , tranh thủ thời gian lên ! Thời tiết năm nay  lạnh!”
Tất cả    lớn  về phía Trình Dao Dao. Ánh mắt    ác ý, chỉ trêu đùa vui vẻ.
Tai Trình Dao Dao đỏ lên, cô  thể rụt rè    , cô thoải mái gọi Tạ Tam: “Anh lên đây !”
Lúc  Tạ Tam mới thôi, lội nước lên bờ. Lâm Đại Quan và mấy  đàn ông khác  tới đ.ấ.m : “Anh  đấy, năm nào cũng chịu  đến cuối!”
“Chỗ  ước chừng 50kg !”
Tạ Tam nhận canh gừng uống một  hết sạch,  khiêm tốn chút nào : “Cũng !”