Trình Dao Dao bận rộn trong phòng bếp, cuối cùng  xong một đĩa củ sen thái lát chua cay. Bà Tạ cũng bê đồ ăn : nấm xào, bí xào, trứng gà hấp thêm một ít nước tương và mỡ heo, vô cùng thơm ngon.
Dạo  ít rau xanh,  bàn ăn thường  bí mùa thu, dưa chuột già và nấm. Củ sen thái lát đỏ rực,  cay  , ăn  miệng  mùi vị trơn trượt và tươi giòn,  tăng khẩu vị  .
Tạ Tam gắp nấm gà tung Trình Dao Dao thích nhất từ trong đĩa nấm tạp  bát cô, bà Tạ và Tạ Phi dừng  động tác nhai nuốt, cùng   chằm chằm Trình Dao Dao, đề phòng cô trở mặt.
  ngờ Trình Dao Dao gắp nấm gà tung cho  miệng ăn, còn ăn  ngon.
Ba  cùng  thở nhẹ, một bữa cơm  ăn xong.
Sau bữa cơm chiều,   tắm rửa  ngủ. Hôm nay trời tối sớm,  trong thôn cũng lên giường  ngủ sớm, tiết kiệm dầu đốt đèn. Bên trong một vùng tăm tối, chỉ còn phòng Trình Dao Dao vẫn sáng.
Trình Dao Dao  trong chăn, mái tóc  gội xong còn rối tung  bả vai, đuôi tóc ẩm ướt bay  mùi hương nhàn nhạt.
Cửa vang lên tiếng động, Tạ Tam thu dọn phòng tắm xong,   đóng cửa . Trình Dao Dao  ngẩng đầu, tựa  đầu giường rảnh rỗi xem sách.
Đôi chân dài của Tạ Tam  cạnh giường, một lúc lâu  mới thăm dò   mép giường, thấy rõ quyển sách trong tay Trình Dao Dao: “Hồng Lâu Mộng”.
Lại lười biếng . Nếu là ngày bình thường, Trình Dao Dao  vội giấu sách , hôm nay  yên tâm  chỗ dựa vững chắc.
Tạ Tam : “Đèn  mờ, cẩn thận đau mắt.”
Trình Dao Dao  để ý đến , lật sang trang tiếp theo. Tạ Tam vặn đèn dầu to lên, trong phòng sáng rỡ. Trình Dao Dao  đau mắt, lúc  mới bình tĩnh , cô khép sách   xem nữa, trừng mắt  Tạ Tam.
Đây là  đầu tiên từ chiều tối đến giờ Trình Dao Dao  , Tạ Tam vui vẻ, giơ tay lên sờ mặt Trình Dao Dao.
Trình Dao Dao kéo tay  cắn một phát. Lông mày Tạ Tam  nhăn chút nào  cô,  thấy đau đớn trong dự liệu, răng nhỏ cắn lên da thịt, mài mài,  lưu  dấu răng nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-404.html.]
Tạ Tam chần chờ : “Em Dao Dao?”
“Sao  tránh?” Trình Dao Dao chán ghét đẩy tay  .
Tạ Tam đàng hoàng : “  em Dao Dao tức giận, đáng đời.”
“Em  nhỏ mọn như  .” Trình Dao Dao để sách cạnh gối đầu,  với Tạ Tam: “Tối nay  ôn tập,  về phòng của  .”
Sao Tạ Tam dám  luôn bây giờ, ôm Trình Dao Dao dựa  .
Trình Dao Dao  mặt ,  gương mặt hoa đào chứa ý . Tạ Tam  hiểu  cô: “Em Dao Dao, em…  giận ?”
Trình Dao Dao bật ,  mật cọ xát  chóp mũi của Tạ Tam: “Tại  em  tức giận? Người đàn ông của em  như , em  tự hào.”
Bây giờ một đống củ sen  tính là gì, nhưng đối với Tạ gia lúc  mà , đống củ sen  là khẩu phần lương thực lấy từ trong kẽ răng của họ. Tạ Tam giúp nhà Minh Minh nhiều năm như , nhưng  bao giờ  một câu.
Nỗi lo của Tạ Tam cuối cùng rơi xuống, lời  của Trình Dao Dao  tim  nóng hổi, ôm chặt cô: “Em Dao Dao hiểu chuyện .”
“Đương nhiên, em luôn hiểu chuyện!” Trình Dao Dao tự hào hất cằm lên.
Quay  lúc chiều tối. Bà Tạ   phòng bếp phụ giúp Trình Dao Dao, : “Hôm nay Minh Minh đến lấy củ sen ?”
“Có ạ.” Trình Dao Dao lặng lẽ vểnh tai lên, giả bộ lơ đãng hỏi: “Tạ Tam đưa củ sen cho nhà Minh Minh nhiều năm như , hình như nhà bọn họ  qua  gì với nhà chúng  mà?”
Bà Tạ : “Mẹ Minh Minh là góa phụ, nhà góa phụ lắm chuyện rắc rối, nhà chúng  thì như ,   thể qua  với cô .”