Máy kéo đỗ ở cổng thôn. Cái đỉnh cột đằng  máy kéo   tháo xuống, máy kéo  lau chùi  dính chút bụi nào,  ánh nắng sớm phát  ánh sáng của kim loại.
Bản tính của con trai đều thích xe, Tạ Tam bận rộn đến , mỗi  lái xe trở về đều  lau xe sạch sẽ, kiểm tra sửa chữa các bộ phận linh kiện theo định kỳ, bảo dưỡng cái máy kéo second-hand   .
Các thôn dân   huyện  sớm  chờ ở bên cạnh. Thấy Tạ Tam và Trình Dao Dao đến, bọn họ chào hỏi  thiện với hai . Bây giờ bọn họ   huyện   nhờ xe máy kéo của Tạ Tam, thỉnh thoảng còn nhờ Tạ Tam lấy đồ hộ. Mà Tạ Tam còn dọn dẹp cái xe  sạch sẽ,  ít     thái độ ngang ngược giống như  lái xe khác,  trong thôn tự nhiên  ấn tượng  hơn với Tạ Tam.
Tạ Tam đặt đồ trong nhà   thùng xe,  đó lấy một cái đệm nhỏ đặt  chỗ  điều khiển để Trình Dao Dao  xuống  bắt đầu lái xe. Thùng xe phía  đầy ụ, mỗi  thôn dân  huyện đều mang  nhiều thứ: Gà, vịt, rau xanh, lương thực, nhiều nhất vẫn là trứng gà.
Ngân hàng phao câu gà* là điểm đặc sắc ở niên đại . Đối với thu nhập trong một gia đình ở nông thôn mà , trứng gà  thể coi là hàng hóa để lưu thông, cũng  thể bán cho cung tiêu xã đổi đồ lặt vặt như dầu, muối, tương, dấm.
(Trong những năm 1960 và 1970 ở vùng nông thôn Trung Quốc, tình trạng kinh tế của một con gà mái trong gia đình  kém gì một lực lượng lao động nam. Lý do là chi tiêu hàng ngày của một gia đình nông thôn phụ thuộc gần như    việc đẻ trứng, vì  một   gọi nó là “ngân hàng phao câu gà”. Vào thời điểm đó, nguồn thu nhập duy nhất của nông dân là thịt gà, một gia đình  ba con gà đẻ trứng là đủ cho các chi phí cơ bản hàng ngày.)
Trình Dao Dao dựa  tấm che đằng  lưng, đây là vị trí dành riêng cho cô, gió  thổi đến, cũng   xóc nảy. Hôm nay Trương Hiểu Phong và Hàn Nhân   huyện, Trình Dao Dao nhàm chán dựa  tấm che  cái ót của Tạ Tam. Cái cổ màu lúa mì của   rõ nét, lúc lái xe đường cong cơ bắp nhấp nhô   .
Bỗng nhiên bánh xe  qua một cái hố,   xe lắc lư một cái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-407-me-dao-kim.html.]
“Trứng gà của ! Thằng nhóc Tạ Tam , mày   lái xe  hả?” Tiếng chửi của một bà lão vang lên.
Trình Dao Dao run rẩy, ngẩng đầu  lên, là Lâm Vương thị. Hai  con dâu Lưu Mẫn và Trương Ái Hoa  một trái một  kẹp lấy bà,   ba   huyện  gì.
Lâm Vương thị ngối chếch đối diện Trình Dao Dao, bà  lật tấm vải hoa trong cái rổ để  chân lên xem,  thật, một rổ trứng gà đầy ự, dùng cám đổ  khe hở,  tầm 200 quả.
Một  phụ nữ : “Ồ, thím, hôm nay thím mang nhiều trứng gà như   huyện  gì ?”
“Cô quản nhiều như   gì!” Lâm Vương thị đau lòng cầm từng quả trứng gà lên , bên trong miệng mắng: “Làm vỡ trứng gà của tao, tao  tha cho mày, đồ chó con nhà địa chủ lái xe…”
Trình Dao Dao tức giận : “Bà đang  cái gì đấy? Trên đường  hố, cũng   Tạ Tam đào! Hơn nữa, trứng gà của bà  vỡ ?”
Lâm Vương thị tung hoành thôn Điềm Thủy nhiều năm,  thể mắng cả thôn   đối thủ,   thể để Trình Dao Dao láo xược: “Làm vỡ trứng gà của bà, bà còn tha cho nó ?! Tính tình của cô cũng quá nóng nảy, còn   việc gì   chuyện giúp đàn ông ?”
Trình Dao Dao híp mắt : “Tính tính  nóng nảy cũng  nóng nảy bằng  nào đấy. Xương cốt của con trai và con dâu còn  lạnh  bán cháu gái .”
“Mày  cái gì!” Lâm Vương thị gào lên, trứng gà trong tay bà rơi xuống đất, vọt lên  đánh Trình Dao Dao.