Lâm Đại Phú  theo hướng ,   liền tức giận: “Ai đó?! Thanh niên trí thức Trình, Trình Dao Dao! Cô tới đây cho !”
Trình Dao Dao đang phát sầu   hết việc,   cao hứng gian nan tới, tay chống lên bờ cỏ tốn sức nhấc đôi chân từ trong bùn nhão , lên bờ: “Đại đội trưởng, bác gọi cháu ?”
Bên  gương mặt xinh  của Trình Dao Dao dính mồ hôi cùng bùn, giống như động vật nhỏ da lông xinh    bẩn, còn cao hứng bừng bừng.
Lâm Đại Phú : “Cô ở trong ruộng  gì  chứ!”
“Cháu…cháu cấy mạ.” Trình Dao Dao  từng  mắng,  Lâm Đại Phú rống lên một câu, lập tức ngẩn , trả lời theo bản năng.
Lâm Đại Phú chỉ  ruộng nước : “Cô  ruộng của cô xem,   ruộng  khác!”
Trình Dao Dao  đầu  , chỉ thấy từng dãy mạ  gieo chỉnh tề bên trong ruộng nước, giống như dùng thước đo theo tiêu chuẩn. Trong đó  một khối cong vẹo, liểng xiểng, phá lệ  hài hòa.
Mắt Trình Dao Dao choáng váng, còn mạnh miệng : “Cháu  từng  qua công việc ,  thứ nhất  như  như  cũng  tệ .”
Trình Dao Dao , bỗng nhiên thấy Tạ Ba  bên cạnh Lâm Đại Phú.
Tạ Ba cũng đang  cô,  mặt lạnh lùng  biểu lộ gì.  Trình Dao Dao  thấy trào phúng từ trong mắt .
Thời điểm  mắng,   ở bên cạnh  xem, tâm tình liền  giống . Trình Dao Dao  thẹn   hổ giải thích: “Cháu…cháu  cô gắng  việc, cháu cũng   vì   như .”
Trình Dao Dao  xong cúi đầu xuống, giấu  đôi mắt phiếm hồng. Đời  cô  qua việc nhà nông duy nhất chính là giúp ông ngoại chăm sóc hoa cỏ, thế nhưng hôm nay cô phí sức quyết tâm mãi mới giẫm  bên trong ruộng bùn. Cô cũng  cố gắng học  việc, kết quả vẫn   khác bỏ rơi thật xa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-41.html.]
Trình Dao Dao ủy khuất   bờ, mắt Lâm Đại Phú thoáng lay động, cơn tức lớn đều  phát  : “Cô…cô như …”
Ánh mắt Tạ Tam thuận theo khuôn mặt nhỏ của cô  xuống, bỗng nhiên sững sờ: “Chân của cô!”
Trình Dao Dao mờ mịt  : “A?”
Trình Dao Dao chân trần giẫm lên cỏ, ống quần cuốn tới đầu gối, lộ  bắp chân thẳng tắp trắng nõn nà. Lúc ,  chân cô treo một con côn trùng  mềm đỏ như máu.
Trình Dao Dao cúi đầu  xem, lập tức phát  tiếng thét chói tai: “A!!!!!”
Lâm Đại Phú cũng kêu lên: “Là con đỉa, con đỉa! Nhanh đánh rớt nó!”
Trình Dao Dao  dọa nhảy loạn, nhưng con đỉa  dính  chân cô   cũng  rơi, Lâm Đại Phú tháo giày của  , kêu: “Đến đập c.h.ế.t nó! Cô đừng nhảy, nó chui  trong thịt cô!”
Lời Lâm Đại Phú còn  dứt,   như  Trình Dao Dao càng tê cả da đầu, cả  đều  .
Nữ thanh niên trí thức mềm mại chân trần   bờ thét lên, dẫn đến   trong ruộng đều dừng việc ,  cô  vang. Còn  tên du côn   ý   chằm chằm bắp chân trắng như tuyết của cô, huýt sáo.
Trình Dao Dao   thành tiếng: “Làm  bây giờ   bây giờ, cứu mạng a!”
Tạ Ba nhíu mày , đoạt lấy giày trong tay Lâm Đại Phú, bước nhanh đến phía  bắt lấy Trình Dao Dao: “Đừng nhúc nhích!”
Bàn tay Tạ Ba ấm áp hữu lực, phảng phất  ma lực đặc biệt, Trình Dao Dao lập tức cứng đờ bất động. Tạ Ba nửa  xổm xuống, cầm đế giày dùng sức đập lên chân Trình Dao Dao.
“Đau quá,    đánh !” Trình Dao Dao  cào Tạ Ba một cái.