Trên Internet ở đời , một đợt thịnh hành ảnh chụp đen trắng của ông bà , ảnh đen trắng chụp , đó là một cô gái xinh trong nghìn mới tìm một. Ảnh đen trắng chân chính khảo nghiệm gương mặt của họ. Chỉ cần gương mặt một vết nhỏ, thần sắc cứng ngắc, tất cả sẽ ảnh chụp thật, đó in .
Mấy năm nay chụp ảnh dần dần thịnh hành, mấy cô gái trẻ tuổi tích góp tiền tiết kiệm đến quán chụp ảnh lưu niệm. Tư thế chụp ảnh cũng rập theo một khuôn: đội mũ lính, cầm sách, mặt nâng cao, hoặc một tay sờ hoa nhựa. Phần lớn bình thường đối mặt với ống kinh luôn khẩn trương, vẻ mặt cứng ngắc.
trong tấm hình , cô gái xinh gương mặt tươi sáng, ảnh đen trắng cũng thể xóa bỏ vẻ linh động, hấp dẫn lòng .
Trần Dũng : “Chúng đến quán cơm gọi một bàn đồ ăn, đạo diễn Vinh, các ngài ăn cơm , cam đoan, ăn cơm xong sẽ tới!”
Nói hết lời, cuối cùng đạo diễn Vinh cũng dẫn đầu cùng phó chủ nhiệm đến quán cơm. Trần Dũng tiễn họ, đó về văn phòng ngã ghế, mồ rơi như mưa.
Lâm Hiểu Lỵ rót nước đưa cho : “Đừng gấp.”
Trần Dũng uống xong đặt cốc xuống: “Sao thể vội ? Em chuyện thế nào đây! Hiện tại đạo diễn Vinh còn tưởng rằng nhét đoàn của chúng đóng phim, cố ý lừa bọn họ!”
Chuyện thật trách nhiệm của Trần Dũng, đúng là trời xui đất khiến. Lúc đoàn văn công bỗng nhiên nhận điện thoại của nhà sản xuất phim ở Thượng Hải, họ phóng viên Âu Dương chụp ảnh của một cô gái ở đây, đạo diễn Vinh trúng, mời cô nhân vật nữ chính trong phim mới. Phóng viên Âu Dương cô gái đấy ở trong đoàn văn công huyện Lâm An, Trần Dũng xon lập tức nghĩ, phóng viên Âu Dương chụp ảnh tập thể cho mấy cô gái ở đoàn văn công, là ai trong họ?
Nhà sản xuất phim : Họ tự đến xem!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-413-dong-phim.html.]
Nhà văn hóa kích động vui như ăn Tết, huyện Lâm An là nơi nhỏ như , lúc nào thì quen với nhóm đạo diễn lớn ? Nếu Quý Du Du đóng phim, nhà văn hóa coi như nước lên thì thuyền lên!
Trần Dũng dẫn dắt nhà văn hóa chuẩn hai tháng, đạo diễn tự dẫn đến đây. các cô gái đang cố gắng tập luyện sân khấu, đạo diễn yên lặng: “Các cô gái trong đoàn văn công đều ở đây ?”
Trần Dũng : “Ở đây! Ngài xem, ba ở giữa là hạt giống nhất, ngài coi trọng ai?”
Đạo diễn lấy ảnh chụp : “Không !”
Trần Dũng tới , cô gái ảnh đôi mắt hoa đào, xinh thôi cũng đủ. Cằm Trần Dũng suýt nữa rơi xuống đất: Sao ảnh Trình Dao Dao xuất hiện trong tay đạo diễn?
Chuyện cứ như , nhóm đạo diễn từ xa ầm ầm tới, còn trích cả tiền quỹ chung . Nếu tay mà về, tổn thất và trách nhiệm lớn như thế ai chịu?
Lưu Hiểu Lỵ : “Chuyện là trách nhiệm của . Em cũng nhờ đến nhà máy phân hóa học, hôm nay là ngày họp chợ, cô nhất định huyện, thấy lời nhắn sẽ đến thôi. Hơn nữa, cô còn mang nấm tương cho em nữa mà.”
Trần Dũng vội la lên: « Vậy nhờ đường tìm xem, nhất định tìm cô !”
Chợ đen hôm nay náo nhiệt. Bán đậu nành, đường đỏ, xà phòng, vải vóc, còn mấy phụ nữ từ nông thôn đến bán trứng gà và gà con.
Tạ Tam đưa hàng cho Hầu Tử, đó dạo cùng Trình Dao Dao, mua một túi quýt. Hai qua mấy gian hàng, cuối cùng dừng ở mặt một bác gái. Trong giỏ của bác gái mười mấy con gà con, ít hơn khác, nhưng con gà nào cũng hoạt bát, mắt đen như mực.