Roi ngựa thô ráp nâng cằm cô lên: “Cô là ai?”
Người  mặc quân trang, dáng  cao lớn thẳng tắp. Cô gái cố gắng ngửa đầu ,   thấy  hầu kêu lên: “Tam gia, Tam gia về !”
Trong sân  sáng ngời, đám  hầu chạy tới chạy lui trong sân, tiếng kêu vang lên  lượt: “Tam gia về ! Tam gia về !”
“Tam gia” thu roi ngựa , cởi áo khoác  ném cho  hầu,   ném một câu: “Không cần quỳ,  lên .”
…
Phân cảnh kéo dài thời gian. Đôi mắt của nhóm nhân viên công tác đều sáng rực  chằm chằm  Trình Dao Dao: Trình Dao Dao tiến bộ thấy rõ, kỹ thuật diễn chỉ là phụ, như đạo diễn , Trình Dao Dao hiển nhiên là Thẩm Ký Thư, nhân vật  trừ cô   thể là ai khác!
Thời gian  chụp kéo dài ba ngày. Buổi chiều ngày thứ ba, đạo diễn hô “Kết thúc”, Trình Dao Dao vội vàng  xuống ghế nghỉ ngơi, thợ trang điểm chỉnh  tóc giúp cô. Trình Dao Dao soi gương : “Bên  để lỏng một chút, đúng, châm cài lệch .”
Đạo diễn Vinh  tới: “Dao Dao.”
Trình Dao Dao : “Đạo diễn, cảnh kế tiếp   ý , là…”
Đạo diễn Vinh  tủm tỉm : “Tất cả cảnh  đều chụp xong , kết thúc thôi.”
Trình Dao Dao sững sờ, như  tỉnh  từ trong mơ: “Kết thúc ?”
Đạo diễn Vinh mạnh mẽ vang dội,  hiệu một tiếng, nhóm  dỡ bỏ máy móc và bối cảnh,    tới  lui, dọn hết đồ cổ bài trí trong phòng chính. Hơi thở giàu  cổ xưa dần dần biến mất, tòa nhà trở  như cũ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-430.html.]
Đạo diễn Vinh cảm kích bắt tay bà Tạ,  : “Kết thúc . Mấy ngày qua vất vả Dao Dao, cũng  phiền bà .”
Bà Tạ  quen bắt tay với đạo diễn Vinh,  : “Ông  chê là  .”
Vẻ mặt Trình Dao Dao sợ hãi  camera  dỡ xuống ngẩn . Mấy ngày qua cô  hình thành thói quen   ống kính, cũng đóng quen vai Thẩm Ký Thư.
Đạo diễn thu vẻ mặt của cô  trong mắt,  khó hiểu, từ chối lời mời cơm của bà Tạ, : “Chúng  còn  về nhà khách thu dọn đồ đạc và phim ảnh ngày mai sẽ .”
Bà Tạ kinh ngạc : “Nhanh như  liền ? Nhà chúng  còn  tiếp đãi  .”
Mấy nhân viên công tác đến từ thành phố phần lớn là  trẻ tuổi, tính cách hoạt bát, kiến thức rộng rãi, thường  chuyện phiếm với bà Tạ và Tạ Phi, còn cho hai  kẹo sữa Đại Bạch Thỏ (Thỏ trắng lớn) mang từ Thượng Hải tới. Mấy ngày qua ở chung, bà Tạ  thích mấy  trẻ tuổi , vẫn luôn  giữ bọn họ ở  ăn bữa cơm.
Đạo diễn Vinh  : “Cũng  thể trì hoãn nữa. Lần   chọn  Trình Dao Dao, chỉ  thể trở về chọn  mấy nữ diễn viên  đó.”
Trình Dao Dao vẫn luôn im lặng lập tức dựng lỗ tai lên .
Thư ký : “Trương Tuyết   cũng  tệ, khuôn mặt cũng  kém Dao Dao.”
Lông Trình Dao Dao dựng ngược lên, hận  thể  tới cào nát miệng ! Rõ ràng đạo diễn  cô là  đóng Thẩm Ký Thư thích hợp nhất!
Đạo diễn Vinh  như thật gật đầu: “Để Trương Tuyết thử   nữa . Cô  là diễn viên cấp 1, kỹ thuật diễn  chê .”
Trình Dao Dao tức giận, giả bộ  thèm để ý  lén đạo diễn Vinh. Chỉ cần… Chỉ cần đạo diễn mời cô  nữa, cô  thể suy nghĩ!
Bỗng nhiên đạo diễn Vinh : “Dao Dao, cô qua đây.”