Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đường dài dằng dặc thoải mái. Chỗ xe lửa cứng rắn, trong xe còn mùi hôi thối. Thân thể của Trình Dao Dao mềm yếu, xe lửa chạy nửa tiếng, cô chịu nổi .
Đạo diễn Vinh đưa socola cao cấp mang từ Thượng Hải đến và điểm tâm để mặt Trình Dao Dao, Trình Dao Dao ăn một miếng nào.
Lúc ăn cơm tối, nhân viên xe lửa đẩy xe thức ăn đến bán cơm, 3 mao một suất ăn, cần phiếu. Một suất cơm trắng kèm thịt kho tàu mềm dẻo thơm nức, xe tràn ngập mùi thơm của thịt kho tàu.
Trình Dao Dao ăn. Khuôn mặt nhỏ tái nhợt, mệt mỏi dựa cửa sổ xe ngẩn .
Đạo diễn Vinh gấp gáp : «Cô định tuyệt thực ? Còn như , đến trạm tiếp theo đưa cô về ! »
« Được, về nhà ! » Trình Dao Dao đồng ý luôn.
« … » Đạo diễn Vinh suýt nữa nghẹn chết, ông phí bao nhiêu công sức mới dỗ Trình Dao Dao đến đoàn phim, thể thả . Ông nhẹ nhàng khuyên : « Cô nửa đường , đến Tô Châu mở mang kiến thức ? Đoàn phim ở Tô Châu chuẩn xong thứ, chờ cô đến sẽ lập tức phim, cô thể giống như xe tuột xích , đúng ? »
Đôi mắt sáng lên của Trình Dao Dao ảm đạm . Cô cũng trẻ con, cô đạo diễn sẽ chịu để cô về. Tạ Tam ở đây, ai bao dung cho việc cố tình gây chuyện của cô.
Thư ký cũng thuyết phục : «Phong cảnh Tô Châu nhất thời điểm , cô đến Tô Châu mở mang kiến thức hơn nhiều. Đến lúc đó, đoàn phim chúng nghỉ sẽ dẫn cô đến cửa hàng hữu nghị chơi ! »
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-449.html.]
« Đoàn phim mời một bậc thầy đến may sườn xám cho cô. Bộ dáng của cô mặc sườn xám cắt may theo đo sẽ ? »
Thư ký đến mức lưỡi nở hoa sen, cuối cùng Trình Dao Dao cũng khôi phục tinh thần. Mạnh Thư đưa đũa cho cô : «Cơm còn nóng mau ăn . »
Thịt kho tàu hấp mềm dẻo, nước sốt chan cơm bóng loáng. Trình Dao Dao còn kịp ăn, xe lửa lắc lư một trận. Dạ dày Trình Dao Dao lăn lộn, lập tức gác đũa, che miệng lắc đầu : «… ăn nổi. »
Đạo diễn Vinh gấp đến mức phát bực, cô giống như một con mèo đắt đỏ khó nuôi.
« Dao Dao ! » Tiểu Phác chạy qua mấy toa xe, cầm một túi đồ tới đặt mặt Trình Dao Dao : « Ăn cái ! »
Một túi củ mã thầy.
Trình Dao Dao trừng mắt , kịp phản ứng.
Tiểu Phác lau mồ hôi, giống như hiến vật quý : « tìm mấy toa xe, mua ở chỗ khác ! Không cô ăn cái ? … Cô, cô đừng ! »