Trình Dao Dao xoay một vòng, váy bồng bềnh như bông hoa nở rộ. Cô  vững giơ chân nhỏ  giày da: “Rất chắc chắn.”
Hành động  xen lẫn ngọt ngào. Tạ Tam  nhẹ. Ít khi thấy  , nụ    Trình Dao Dao đỏ mặt. Cô che giấu  sang nơi khác: “Sáng nay ăn bánh trôi đói , bây giờ  ăn cơm trưa !”
Em  ăn 4,5 củ ấu ở  thuyền đó. Tạ Tam nuốt câu  xuống, : “Được,”
Con đường   náo nhiệt,  một quán cơm nổi tiếng hơn 100 năm , bây giờ thuộc về quán cơm quốc doanh nhưng vẫn   nhiều khách. Hai   lên tầng 2 tìm chỗ  cạnh cửa sổ, trời  tạnh mưa,  khí mát mẻ, trong lành.
Lúc  quán ăn ồn ào, náo nhiệt. Hai   xuống, cả bàn   đối diện chợt im lặng. Trình Dao Dao  đầu , Tạ Tam lấy menu che  mặt cô.
Tạ Tam : “Em Dao Dao chọn món ăn .”
 “Được.” Trình Dao Dao  dời sự chú ý, nghiêm túc xem menu đơn sơ.
Bây giờ Tạ Tam mới    đám   ở bàn đối diện. Người dẫn đầu nâng chén về phía ,  động tác cạn chén. Tạ Tam khẽ lắc đầu. Người  bật , còn cố ý liếc  Trình Dao Dao,  hiệu  hiểu. Mấy  đàn ông châu đầu ghé tai  Trình Dao Dao, lúc   bỉ ổi.
Ánh mắt Tạ Tam rét lạnh.
Trình Dao Dao còn đang xem menu, bỗng nhiên Tạ Tam : “Chúng  đổi chỗ , bên  gió lớn.”
Vâng ạ.” Trình Dao Dao  theo Tạ Tam đổi sang một cái bàn  tấm che, cô thấy sắc mặt Tạ Tam khó coi thì hỏi: “Anh   ? Ai   tức giận?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-482.html.]
“Không .” Tạ Tam lắc đầu: “Gió thổi  đau đầu.”
Trình Dao Dao vội sờ trán : “Không nóng mà. Em gọi một bình rượu hoa quế cho , uống  sẽ ấm áp hơn.”
Mặt Tạ Tam dịu dàng: “Được.”
Bên  menu đều là đồ ăn nổi tiếng ở Tô Châu, nhưng   mùi vị thế nào. Trình Dao Dao gọi cua tuyết, thịt kho hạt sen, canh phổi lợn, đương nhiên  món cua hấp. Cua hấp trong quán ăn  giá gấp đôi, 6 mao tiền một cân.  Gọi xong mấy món ăn, cô gọi thêm một bình rượu hoa quế, giá bàn ăn  tầm 10 đồng.
Trình Dao Dao vui vẻ  với Tạ Tam: “Mùa thu ăn cá chuối,  chúng  may,  thể ăn nhóm cá chuối đợt cuối mùa.”
Đang  chuyện, bỗng nhiên quán ăn náo loạn.
Bỗng nhiên quán ăn náo loạn.
Trình Dao Dao giật nảy : “Làm  ?”
Khách hàng khác cũng ồn ào ngẩng đầu , hỏi  xem  xảy  chuyện gì. Tạ Tam nắm c.h.ặ.t t.a.y Trình Dao Dao: “Đừng sợ.”
Một lát , bàn đối diện ồn ào một trận: “Thêm bát đũa! Thêm đồ ăn!”
Lúc    mới thở phào nhẹ nhàng,   nhỏ giọng mắng: “Một đám du côn, lưu manh!”
Trong quán ăn vốn dĩ  náo nhiệt, thanh âm đám   oẳn tù tì uống rượu ầm ấm như  lật cả nóc nhà. Trình Dao Dao nhăn mũi, Tạ Tam : “Muốn chuyển sang chỗ khác ?”