Nhìn bộ dáng phấn khởi bừng bừng của Trình Dao Dao, Tạ Tam  thể  gì khác,  dặn cô: “Cũng   đến chợ đen, Nếu em   lời…”
Câu  lấp lửng  mang ý tứ sâu xa. Trình Dao Dao sợ run cả . Tạ Tam  ít khi  lời uy h.i.ế.p gì, nhưng nếu    nhất định sẽ  .
Nghĩ đến thủ đoạn của Tạ Tam, nhiệt tình của Trình Dao Dao đối với dầu cua giảm hẳn, nhưng gương mặt  nóng bừng, cô vội vàng cầm chén rượu uống một ngụm. Rượu hoa quế ngọt, nhàn nhạt, uống xong ấm cả .
Mấy món ăn khác cũng  bê lên: cua tuyết, canh phổi, thịt kho, hai bát cơm trắng nóng hổi.
Bên  món cua tuyết là lòng trắng trứng  đánh bông lên, bên  là thịt cua đựng trong vỏ cua. Thịt cua  cho thêm rượu, mỡ lợn  đảo đều lên,  khi chế biến cẩn thận tỉ mỉ sẽ  mùi vị ngon hơn cua hấp. Thịt cua trộn với cơm trắng, tươi ngon   ăn  nuốt cả lưỡi.
Thịt kho   bằng cách buộc dây xung quanh miếng thịt,  đó kho chín thì cắt thành lát, cho gia vị  hấp thêm một lúc là , món   đủ hai vị mặn và ngọt, hơn nữa còn  mùi dăm bông đặc biệt, thực sự   ăn  khen tới tấp.
Tạ Tam thích ăn hai món ,   động đến bát canh  vẻ ngoài  xí .
Bát canh nóng hổi  màu sữa, bên trong thịt cá nổi lơ lửng. Trình Dao Dao tự  múc một bát để  mặt Tạ Tam,  : “Món ăn ngon nhất là đây.”
Trình Dao Dao nghiên cứu  kỹ về đồ ăn, đương nhiên Tạ Tam tin tưởng cô, nhưng  bát canh  mắt,     nó  gì ngon.  em Dao Dao sẽ  lừa ,  múc canh ăn.
Trình Dao Dao  trêu : “Ăn chậm thôi,   ăn giống như trâu gặm hoa mẫu đơn  sai mà. Canh cá chuối  uống phần nước canh khi còn nóng, phần thịt cá để nguội  ăn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-484.html.]
Tạ Tam  uống canh   Trình Dao Dao  về món canh cá chuối : “Cá chuối là một loại cá đặc biệt ở Thái Hồ, hàng năm đến mùa hoa quế nở thì  cá, hoa quế tàn thì cá cũng biến mất, may mà chúng   thể ăn  đợt cuối.”
Tạ Tam  ít ,  là    nhất của Trình Dao Dao: “Đây là canh cá chuối,   gọi là canh phổi?”
Trình Dao Dao  : “Có một nhân vật lớn trong lúc uống canh cá chuối  nhầm từ cá chuối thành từ phổi, về    cứ để tên là canh phổi luôn.”
Mắt Trình Dao Dao sáng ngời, còn   hết lời, bỗng nhiên phía  tấm bình phong  mấy   tới,   họ đầy mùi rượu.
Trên mặt những    rõ chữ “du côn, lưu manh”. Mấy bàn ăn bên cạnh lập tức yên tĩnh.
Mắt Tạ Tam lạnh lùng  mấy , chào hỏi: “Anh Đổng.”
Mấy   uống đến mức mặt đỏ bừng, khi họ bước tới gần lập tức bay  mùi rượu khó ngửi,  dẫn đầu cắt tóc húi cua : “Người  em,  đang ăn cơm ở đây ! Đến đây, chúng  chuyển sang bàn bên   cùng  cho vui.”
 Tạ Tam : “Cảm ơn  Đổng, em còn  bạn.”
Trình Dao Dao  bên trong, Tạ Tam  để  dấu vết che   cô.    ngăn   Đổng duỗi cổ , mắt  sáng rực: “Đây… Đây là bạn của ?” Là  yêu ?”
Mấy  bên cạnh  ha hả.