Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 508

Cập nhật lúc: 2024-09-02 04:11:48
Lượt xem: 82

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lưu Duyệt trào phúng, Trình Dao Dao vẫn chán ghét như : “Cô cho rằng ai cũng giống như cô , cần tranh cũng đưa đến tận cửa?”

Trình Dao Dao liếc mắt, đóng cửa .

Lưu Duyệt lê bước chân mệt mỏi phòng, cô tắm xuống ngủ luôn, sáng mai còn phim nữa.

Bận rộn chuyện dầu cua, Trình Dao Dao và Mạnh Thư còn dành thời gian đến khách thuyền A Phúc.

Giữa trưa, bến đò mấy chục cái thuyền đánh cá. Nhóm chèo thuyền xắn ống tay và ống quần lộ chân tay đông lạnh đỏ bừng. Mặt của họ gió thổi mạnh lâu dần trở nên thô ráp, lúc họ răng trắng như tuyết.

Bên thuyền đánh cá đơn sơ một cái bếp lò nhỏ đặt ở đầu thuyền, thể nhóm lửa nấu cơm bất kỳ lúc nào.

Lúc là giờ ăn cơm, mặt sông tràn ngập mùi cá nướng trộn ớt. Ở sông kiếm ăn, khí ẩm ướt dễ bệnh phong thấp nên ớt và rượu trắng thể thiếu.

 A Phúc chạy tới chỗ Trình Dao Dao kéo tay cô đến chỗ thuyền đánh cá. Bé lớn từng nhưng từng chiêu đãi khách bao giờ cả.

Trình Dao Dao tủm tỉm: “Ông em ?”

A Phúc : “Ông mua nước tương ạ!”

Trình Dao Dao và Mạnh Thư lên thuyền. Hai ông cháu sinh hoạt khó khăn, trong khoang thuyền ngoại trừ một cái giường thì cái gì nữa, gia vị cũng chỉ một ít muối ăn và một chùm ớt khô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-508.html.]

 A Phúc còn nhỏ tuổi nhưng đốt bếp lò lưu loát. Bé bê một nồi nước nhỏ đặt lên bếp nhanh nhẹn đốt lửa. Sau đó bé mấy con cua và tôm từ trong giỏ , chờ nước sôi bé ném tôm cua còn đang giãy dụa nồi đậy nắp lên. Bên trong nồi nhanh chóng bay mùi thơm mê .

Một lát lão Viên Đầu trở về. Ông cầm một túi màn thầu to và một bình rượu trắng, ông còn vui tươi hớn hở lấy một bọc giấy trong túi , nếp nhăn cạnh khóe mắt giãn giống như tìm bảo bối gì .

Sau khi ông lão khỏi bệnh, thể hơn nhiều, bệnh phong thấp, ho khan đều hơn. Bây giờ ông chuyên cung cấp cua cho Trình Dao Dao, trong tay cũng dư dả chút, thể chiêu đãi vị quý nhân , trong lòng ông lão cực kỳ thoải mái.

Chờ ông mở bọc giấy , Trình Dao Dao xem, bên trong bọc giấy một thứ đen sì. Trình Dao Dao hiếu kỳ hỏi: “Đây là gì ạ?”

Mạnh Thư khẽ đẩy cô, : “Đây là tương đặc! Chẳng trách cô nhận .”

Ông Viên Đầu đập nát tương đặc, đó lấy một khối nhỏ cho nước sôi hòa tan, điều phối thành một bát tương nhỏ.  Ông hỏi A Phúc: “Nấu gì ?”

A Phúc ưỡn thẳng bộ n.g.ự.c nhỏ: “Nấu tôm và cua ạ!”

Ông Viên Đầu mở nắp nồi xem xét lập tức trừng mắt cháu trai. Ông xắn tay áo lên lấy mấy con cua béo mập trong giỏ .

A Phúc tủi , khuôn mặt nhỏ suy sụp. Bé ông nội trách chiêu đãi khách đủ thịnh soạn. mấy con cua để dành bán lấy tiền chữa bệnh cho ông nha! A Phúc dám gì nhưng suy nghĩ của đứa bé thể hiện rõ mặt, thể lừa .

Trình Dao Dao vội vàng : “Không cần ạ, ông giữ mấy con cua to bán lấy tiền.”

Ông lão lời cảm ơn gì cả, ông biểu đạt vô cùng chất phác, cố chấp dùng đồ chiêu đãi Trình Dao Dao. Mạnh Thư khuyên nhủ: “Chúng cháu đang mua loại cua to như , giữ ạ! Chúng chú ý nhiều như gì?”

Loading...