Tính tình Trình Dao Dao đến nhanh  cũng nhanh, lúc  líu ríu  chuyện với Tạ Ba,    mang thù.
Tạ Ba là khối gỗ trầm mặc ít , Trình Dao Dao cũng  trông cậy    thể trả lời cô, chỉ cần hướng về  liền thích , cũng  thể yên lòng .
Thanh âm trầm thấp lãnh lẽo đột nhiên vang lên : « Sao cô    những thứ  ? »
Trình Dao Dao sửng sốt một chút, mới phát hiện là Tạ Ba đang hỏi. Giữa hai  cách một đống lửa, khuôn mặt  tuấn của Tạ Tam  khói  cho mơ hồ.
Trình Dao Dao hỏi  : « Vì    thể  những thứ  ? »
« Cô là cô gái trong thành phố. » Tiếng  Tạ Ba  khàn. Câu    miệng,  một  nữa cảm thấy chênh lệch giống như trời đất giữa  và Trình Dao Dao.
Trình Dao Dao lật nấm trong tay, đôi mắt hoa đào  khói hun  chút nheo , nốt ruồi  đuôi mắt mê hoặc lòng .
Cô dương dương đắc ý  : « Khi còn bé  cùng với cha sống ở bên ngoài, ở ven chân núi, bên    nhiều nấm rừng, thịt rừng, những vật   đều sẽ .   chỉ nướng nấm cùng gà ăn mày, nướng thỏ mới gọi là cực ngon. Đặc biệt là mùa thu, thỏ rừng mập mỡ nhiều,  lạnh ăn càng tuyệt ! »
Trình Dao Dao  đến nuốt nước miếng, bộ dáng thèm ăn rơi  trong mắt Tạ Tam, tâm tình ủ dột cũng sáng lên mấy phần.
Kỳ thật nào chỉ nướng nấm cùng nướng thỏ, kiếp  ở siêu thị nhập khẩu  một vòng, nguyên liệu nấu ăn mới mẻ trời nam đất bắc đều tụ một nơi, cả các quán bán hàng chợ đêm, các hương vị đặc sắc mỗi nơi mặc cô chọn lựa. Mà bây giờ…
Chí ít nấm nướng hương vị cũng  tệ lắm. Trình Dao Dao lạc quan nghĩ, bốc lên một nắm muối vẩy lên  nấm.
« Nhanh, mau tới nếm thử . » Trình Dao Dao nâng xuyên nấm, cẩn thận từng li từng tí đưa đến bên miệng Tạ Ba.
Nấm nướng cong  thành một cái bát nho nhỏ, vung chút muối lên,  nửa nướng liền toát   nước. Nước  cực kỳ ngon, nửa ngày cũng thể lãng phí.
Trình Dao Dao cẩn thận  cho nước vẩy đến,  với Tạ Tam : « Nước  tươi ngon, cái thứ nhất  cho  ăn,   đối  với   ? »
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-53.html.]
Tạ Ba  nấm dại bên môi, cứng ngắc  nhúc nhích.
« Mau ăn a ! » Cổ tay tinh tế của Trình Dao Dao  chịu nổi lực, thúc giục : “Ăn cái nấm Khẩu bắc kai  ! »
(Nấm Khẩu bắc là nấm nổi tiếng nhất ở vùng Trương gia khẩu TQ.)
Ngón tay Trình Dao Dao tinh tế, móng tay óng ánh, câu hồn phách . Tạ Ba mở miệng, nấm Khẩu bắc nóng hổi rơi  miệng, nhai cũng  nhai, hầu kết nhấp nhô nuốt xuống, căn bản  nếm  hương vị gì.
Môi  đào nhỏ của Trình Dao Dao khẽ nhếch, giống như đứa trẻ chờ đợi khích lệ : « Có  ăn ngon lắm  ? »
Tạ Ba bỏng tê tê đầu lưỡi, dần dần nổi lên một chút ngọt, nhẹ nhàng gật đầu.
Trình Dao Dao lập tức tràn  má lúm đồng tiền, nhặt lên nấm còn  bắt đầu xuyên, hào hứng ngẩng cao đỡ lên  lửa nướng. Cô thích nấu nướng, nhưng kiếp   khi ông ngoại,bà ngoại qua đời,   còn ai đáng giá để cô xuống bếp.
Sinh nhật hàng năm, ở trong biệt thự lớn như , cô đều sẽ vì chính   một bàn đồ ăn, một    bàn,  một bàn đồ ăn nguội dần, mất  hương vị,  cùng kết cục ở thùng rác.
Đến  , cô  đồ ăn là vì đả kích Trình Nặc Nặc, lôi kéo lòng . Khi nấu cho Tạ Ba ăn, cô mới  cảm giác vui vẻ và thỏa mãn.
Vì  để  ấn tượng  với đại lão tương lai ?
Ý nghĩ  sinh  một cái chớp mắt liền  cô ném   đầu,  tâm  ý xuyên nấm.
Nướng nấm khó tránh khỏi xích  gần đống lửa, da Trình Dao Dao non mịn, tay ở gần đống lửa  đốt đỏ lên. Tạ Ba  thấy, nhíu mày nhận lấy xuyên nấm : « Để . Cô trông lửa cháy. »
Trình Dao Dao đến bên cạnh , nghiêm túc trông lửa cháy, thỉnh thoảng chỉ điểm  : « Nấm Khẩu bắc  cần lật. Nấm thông nướng nhiều  lửa một chút, nấm vi khuẩn khô cũng  nướng chín,  thì sẽ thấy tiểu nhân đang khiêu vũ. »
Thanh âm líu ríu của Trình Dao Dao gần ngay trong gang tấc, ở trong rừng cây um tùm, mùi nấm vi khuẩn khô cùng lửa than, Tạ Ba vẫn phân biệt  mùi hương hoa đào nhàn nhạt.