Trình Chinh cũng   hơn bao nhiêu. Ông vất vả lắm mới bảo hàng xóm  về , bác Lâm ở nhà đối diện thần thần bí bí gọi ông : “Kỹ sư Trình,  chuyện ông còn   ?
Ngụy Thục Quyên   ghế sofa. Lúc  bà tỉnh táo , cả tháng nay bà  công chăm sóc Trình Chinh, đồng nghiệp ở đơn vị Trình Chinh và hàng xóm đều thấy, hơn nữa  sự trợ giúp của con gái, Trình Chinh đối xử với bà  hơn , Trình Chinh sẽ  vì chút chuyện nhỏ  đuổi bà .
Ngụy Thục Quyên nghĩ đến cô con gái ngày mai trở về, trong lòng yên  hơn. Vừa  thấy thanh âm Trình Chinh mở cửa  , bà che mặt  nức nở. Trình Chinh  một điểm  nhất chính là mềm lòng, kết hôn với ông nhiều năm , ông  từng đánh bà, cũng  từng mắng bà, từ  đến nay  chuyện gì chỉ cần bà  lên, Trình Chinh sẽ bỏ qua.
Ngụy Thục Quyên nghĩ như , trong lòng  thêm mấy phần ngọt ngào. Bà  định mở miệng  thì  thấy Trình Chinh tức giận quát to: “Im ngay!”
“…” Ngụy Thục Quyên sững sờ, gương mặt gầy vàng, đôi mắt đỏ ửng,   bộ dáng  như hoa rơi giống bà tưởng tượng mà ngược   cho      thẳng  bà.
Trình Chinh đẩy gọng kính : “Hôm nay bà cãi  với  chồng nàng dâu nhà bán phế liệu đúng ?”
Chuyện cãi   lóc om sòm với  khác  Trình Chinh , Ngụy Thục Quyên   hổ, nhưng bản tính ăn sâu   nhiều năm , bà cứng cổ : “Bọn họ giấu đồ của ,  tìm họ lấy  đồ thì ?”
Sắc mặt Trình Chinh khó coi chảy  nước, ông tức giận : “Hai  họ là quả phụ  nuôi một đám trẻ con, chúng   giúp thì thôi, bà còn đến bặt nạt họ? Mọi  là hàng xóm láng giềng, bà  lóc om sòm  đường cái,   đều  thấy, bà   khác  chúng  thế nào đây?”
Ngụy Thục Quyên  dậy : “  cất giữ mấy cái bình cũ bao nhiêu năm  mà bọn họ cầm  hết. Hơn nữa bên trong còn …”
Bỗng nhiên Ngụy Thục Quyên dừng .
Trình Dao Dao  dựa  cửa cầm cốc cà phê xem náo nhiệt. Cũng   Trình Chinh   chịu  bà  nhiều năm như . Người phụ nữ    nhiều tật , còn thô lỗ, bà  và Trình Chinh là  của hai thế giới khác hẳn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-540.html.]
Trình Dao Dao nhàn nhạt : “Còn cái gì nữa?”
Trình Chinh  tới đẩy Trình Dao Dao đang châm dầu  lửa   phòng đóng cửa , lúc  ông mới  Ngụy Thục Quyên: “Còn cái gì nữa?”
“Còn , còn …” Ngụy Thục Quyên nghẹn đỏ mặt tía tai, giống như  đánh gãy răng chảy máu: “Những đồ vật  tích lũy  thể bán ít nhất  mấy chục đồng đó!”
Trình Chinh còn  lên tiếng, Trình Dao Dao  hé cửa  : “Bán  18 đồng,  mua cà phê !”
Nói xong Trình Dao Dao lập tức đóng cửa .
Âm thanh trong phòng khách xuyên qua cánh cửa truyền , mơ hồ  thấy tiếng  của Ngụy Thục Quyên.
Trình Dao Dao hả giận  đó  cảm thấy  thú vị, cô  sấp  giường,  xe lửa một đoạn đường dài, còn náo loạn cả một ngày, cô nhắm mắt  ngủ  .
Buổi tối Trình Chinh gọi cô dậy ăn cơm, cô ỷ  trong chăn ấm áp   . Một lát , Trình Chinh mở cửa bê một bát mì .
Sợi mì cuộn  trong bát, bên   một ít dầu vừng, rau thơm và một quả trứng chần nước sôi vàng rực. Trình Chinh đặt bát mì lên bàn, ông vỗ chăn: “Dao Dao ngoan, dì Ngụy nấu mì cho con ăn , ấm  ấm bụng.”
Trình Dao Dao thò đầu   Trình Chinh.
Trình Chinh đẩy kính mắt, ông ho khan che giấu sự chột  của : “Dao Dao, dì Ngụy  sai  nhiều chuyện nhưng ngày mai… Ngày mai Nặc Nặc về . Nặc Nặc là em của con, chúng  cùng  ăn Tết  ?”
Lại tới . Lòng Trình Dao Dao sinh  cảm giác  thú vị. Đối với Trình Chinh mà , cho dù ông thiên vị Trình Dao Dao  nữa nhưng ông  thể cắt đứt quan hệ với Ngụy Thục Quyên và Trình Nặc Nặc .