Ngụy Thục Quyên nở nụ  lấy lòng: “Nặc Nặc  thư  A Yến  thương con bé. Dì  chuyện của cháu và Nặc Nặc , Nặc Nặc là một cô gái , con bé và cháu…”
“Dì Ngụy, cháu luôn coi Nặc Nặc là em gái.” Thẩm Yến cắt ngang lời Ngụy Thục Quyên.
Lúc  Thẩm Yến   chuyện nhiều với Ngụy Thục Quyên,  chỉ gặp mấy  lúc ở cùng Trình  Nặc Nặc. Bây giờ   phụ nữ thô lỗ  cùng dáng  và gương mặt  khác gì Trình Nặc  Nặc, giống như  thể  thấy dáng vẻ tương lai của Trình Nặc Nặc. Bỗng nhiên Thẩm Yến sợ run .
Ngụy Thục Quyên còn   nữa nhưng  Thẩm  tới kỳ quái  bọn họ: “A Yến, vợ kỹ sư Trình, hai  ở  cửa nhà vệ sinh nữ  gì ?”
Mặt Thẩm Yến đỏ bừng, đúng lúc Trình Dao Dao  , Thẩm Yến vội : “Con đang chờ Dao Dao!”
Ngụy Thục Quyên cũng ấp úng : “,   vệ sinh!”
Thừa dịp  Thẩm và Ngụy Thục Quyên  chuyện, Trình Dao Dao   nhà hàng, Thẩm Yến cũng theo sát  ngoài.
Bên ngoài ánh nắng sáng chói,  khí lạnh đập  mặt. Trình Dao Dao thở một  thật dài,   ở trong nhà hàng phiền  chết. Kết quả cô  ngẩng đầu lên   thấy một tên đáng ghét hơn nữa.
Thấy Thẩm Yến  chằm chằm minh, Trình Dao Dao nhăn mày : “Sao   theo ?”
“Anh  cùng em đến cửa hàng.” Thẩm Yến  : “Anh  sức lực,  thể  vệ sĩ cho em hoặc   xách đồ, Dao Dao, em  cần để ý đến  .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-548.html.]
Hai tay Trình Dao Dao khoanh  ngực, cô : “Anh  rõ ý của  mà. Thẩm Yến,   ngay  mặt bố     vạch trần  là vì nể mặt bố  . Chúng  đều  rõ chuyện giữa  và Trình Nặc Nặc, bây giờ  còn dám tới dây dưa với ?”
Trình Dao Dao xé toang cái cửa sổ giấy , Thẩm Yến  bối rối, nhưng  vẫn kiên định  Trình Dao Dao: “Dao dao, mấy ngày  ở nông thôn   nghĩ thông suốt , thật   chỉ thích một  duy nhất là em. Anh và Trình Nặc Nặc và một sai lầm, bây giờ  đang sửa đổi sai lầm .”
“Em cũng thấy  đấy, bố   và bố em  đồng ý cho chúng  ở chung một chỗ.” Thẩm yến vội : “Dao Dao, chỉ cần em gật đầu, em sẽ   xuống nông thôn nữa. Đây cũng là nguyện vọng của bố em, em  thể  bố em thật vọng chứ?”
Khóe môi Trình Dao Dao cong lên nhàn nhạt, cô  thẳng  mắt Thẩm Yến: “Ai cho  cái ảo tưởng,  sẽ vì bố  mà kết hôn với tên cặn bã như ?”
Nụ  chắc chắn của Thẩm Yến dần dần khó coi,  : “Anh  thể bỏ qua chuyện tình cảm của em và Tạ Tam, em  thể quên chuyện giữa  và Trình Nặc Nặc  ? Dao Dao, chúng  là thanh mai trúc mã cùng  lớn lên…”
“Đừng  mà so sánh chuyện của các  với Tạ Tam!” Trình Dao Dao : “Anh còn   sánh bằng một ngón tay của  !”
Sắc mặt Thẩm Yến lập tức tái mét: “Anh  chỉ là một tên nông dân mà thôi!”
Trình Dao Dao  khách khí : “Nông dân thì ? Anh   trai hơn , cao hơn , cái gì cũng mạnh hơn !”
Thẩm Yến nắm chặt tay, hàm răng va   kêu răng rắc,  trừng mắt  gương mặt xinh  của Trình Dao Dao giận dữ đến phát run.
Loại cảm giác quen thuộc   trở về. Từ nhỏ Trình Dao Dao  kiêu căng bá đạo, cô luôn  vượt qua  về  mặt.  bây giờ Trình Dao Dao khác , lúc  Trình Dao Dao chọc  giận,   quan tâm cô một lúc thì cô sẽ chạy theo  lấy lòng . Bây giờ ngược ,  lấy lòng Trình Dao Dao thế nào  nữa thì cô cũng  nguyện ý  .