“Cậu đừng  mà  xạo, Trình Dao Dao nổi tiếng kiêu ngạo,  còn lâu mới theo đuổi  cô !” Một  đẩy : “Lục Cửu sắp tới , chúng  nghĩ cách đón tiếp   .”
Từ Nam Phương : “Lục Cửu tới  thể tăng thêm lực lượng trong cái vòng tròn ở thành phố !”
Đừng  vòng tròn trong thành phố Thượng Hải nhỏ, đám con nhà giàu cũng  vòng quan hệ riêng của  đó. Từ Nam Phương là  từ thủ đô tới,   lăn lộn trong đám con cháu nhà quan như Thẩm Yến. Từ Nam Phương dời sự chú ý sang vấn đề khác,  tạm thời gác chuyện Trình Dao Dao .
Trình Dao Dao  khỏi cửa hàng bách hóa, cô buồn bực  dạo dọc đường. Cô  đường chậm như rùa, bỗng nhiên   vỗ vai cô.
“Dao Dao!”
“Mạnh Thư!”
Mạnh Thư xách một cái túi vui vẻ kéo tay Trình Dao Dao: “Trời lạnh như thế  mà cô  gì ở đây ?”
Trình Dao Dao  : “  dạo phố, còn cô?”
“ cũng  mua một ít đồ Tết!” Mạnh Thư  thiết kéo tay Trình Dao Dao, hai      chuyện: “Dao Dao,   còn thừa mấy bình dầu cua,  đưa mấy bình cho họ hàng  thích, bọn họ đều  tranh  lấy đấy!”
Trình Dao Dao  : “ ở Thượng Hải   nguồn hàng cung cấp.”
“Có!   thể tìm  địa điểm, công nhân và cua, cô  tay hỗ trợ là .” Mạnh Thư  nếm  vị ngọt của việc kinh doanh, cô cố gắng thuyết phục Trình Dao Dao: “Mấy ngày nay  Thượng Hải đều đang mua đồ Tết, một bình 20 đồng cũng   mua! Cô   ,  hàng của chúng  bán  chợ đên lên tới 25 đồng một bình đó!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-554.html.]
Trình Dao Dao sờ ví tiền, mua xong đồng hồ, tài sản nhỏ của cô lập tức ít  1/4, cách mục tiêu 10000 đồng ngày càng xa. Hơn nữa cô còn  mua tủ lạnh và Tivi đó!
Trình Dao Dao trầm ngâm : “ mấy ngày nay  đều ở trong nhà,  tiện lắm.”
Mạnh Thư : “Có cái gì  tiện chứ,  nhà cô  cho cô  ngoài ?”
Trình Dao Dao nhăn mũi. Người bên ngoài     tình huống phức tạp nhà họ Trình, hai  con Ngụy Thục Quyên đang  chằm chằm cô đấy. Trình Dao Dao suy nghĩ một lúc : “Được . Địa điểm ở ?”
Mạnh Thư vui mừng, cô hẹn thời gian và địa điểm gặp mặt với Trình Dao Dao,  đó hai  tách  ở đầu đường.
Đồ Trình Dao Dao mua đều ở chỗ Thẩm Yến, hai tay cô trống trơn, cô  dạo bên ngoài một vòng,  đó  quán ăn một bát cháo vừng, đến lúc trời tối dần thì chậm rãi trở về nhà.
Trong phòng khách sáng đèn, Trình Chinh đang  sách. Thấy cô về, ông lập tức  dậy  đón: “Sao Dao Dao  chơi về muộn ? Đồ của con  chuyển về lâu . Thẩm Yến đưa con về ,   gọi     một chút?”
Xem  Thẩm Yến  chơi cùng nhóm con nhà giàu  , bố Trình còn nghĩ  và  ở chung một chỗ, càng , đỡ tốn công giải thích. Trình Dao Dao   gì coi như đồng ý.
Ngụy Thục Quyên chậm rãi  dậy: “Sao bây giờ mới về, vì chờ cô mà đồ ăn nguội hết ,   hâm nóng .”
“ ăn .” Trình Dao Dao , cô đưa túi giấy cho Trình Chinh: “Bố, con mua một ít điểm tâm.”
Ngụy Thục Quyên : “Ồ, là bánh Lão Đại Xương,  rẻ  nhỉ? Thẩm Yến tiêu tốn nhiều phết đấy.”