Nghe thấy thanh âm đúng, Tạ Tam vội vàng thả cô xuống, ôm chặt cô trong ngực, đó nhẹ nhàng vỗ lưng cô.
Áo khoác Tạ Tam lạnh buốt mang theo mùi rượu và thuốc lá, tiếng quen thuộc vang lên: “Biết sợ ?”
Trình Dao Dao thở , cô đẩy : “Anh đáng ghét! Làm em sợ chết!”
Tạ Tam nhẹ buông trong n.g.ự.c , sờ mặt cô, trong tay dính đầy nước mắt: “Còn mạnh miệng.”
Trình Dao Dao nấc một cái run cầm cập. Cô Tạ Tam giận, nhưng đang giận cái gì: “Anh hung dữ với em!”
Tạ Tam chặn cô như một ngón núi sừng sững, bất động: “Biết sợ mà đường một ban đêm ? Em cho rằng theo em chỉ thôi ?”
Sau lưng Trình Dao Dao vọt lên một luồng khí lạnh, cô mạnh miệng : “Ít dọa thôi, trị an ở Thượng Hải !”
Dừng một lát, cô nhỏ giọng hỏi: “…Thật sự theo em ?”
Tạ Tam cẩn thận lau sạch mặt cho cô, gì.
Trình Dao Dao càng nghĩ càng sợ, nếu Tạ Tam mà là , cô sẽ hận thể c.h.ế.t luôn cho .
Tạ Tam lau nước mắt cho cô xong, giọng cũng mềm mại: “Đừng nữa. Không .”
Trình Dao Dao đang , Tạ Tam cô lập tức rơi nước mắt vùi trong n.g.ự.c : “Người theo em ở ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-567-ben-cua-so.html.]
Tạ Tam ôn như vuốt tóc Trình Dao Dao, ánh mắt tồi sầm : “Nằm bên cạnh đống rác.”
Nghĩ đến cảnh Trình Dao Dao tim đường, đằng còn một đàn ông lén lút theo cô, Tạ Tam lập tức đánh gãy cái chân còn của .
Cái ôm của Tạ Tam ấm áp, rộng lớn cảm xúc của Trình Dao Dao dần dần bình tĩnh . Bỗng nhiên Tạ Tam sờ bên hỏi: “Cái gì ?”
Hắn sờ cái túi giấy ở giữa hai . Trình Dao Dao nức nở một lúc nữa mới giơ cái túi lên: “Là bánh ngọt.”
Vừa dọa gần c.h.ế.t mà cô vẫn ôm chặt bánh ngọt buông tay.
“…” Tạ Tam hỏi: “Có thể dậy tự ?”
Trình Dao Dao từ chối: “Không .”
“Người em đang rét run .” Tạ Tam : “Anh dẫn em đến nơi ấm áp.”
Tạ Tam để Trình Dao Dao xuống đất, cẩn thận lau sạch nước mắt cho cô, đó chỉnh vạt áo và mái tóc rối loạn. May mà đèn đường lờ mờ, kỹ sẽ thấy mặt cô ửng đỏ, bộ dáng xinh , ướt át.
Trình Dao Dao theo Tạ Tam một một một khu nhà ngang. Những ngôi nhà cũ ở Thượng Hải chật chội, lối trong nhà ngang nhỏ hẹp chất đầy lò than và đồ vật linh tinh. Lúc là giờ ăn tối, trong hành lang bay mùi thức ăn thơm nức, nhà nào cũng đóng kín cửa ăn cơm để giữ ấm trong nhà.
Do đó, Trình Dao Dao thuận lợi theo Tạ Tam căn phòng cuối hành lang. Tạ Tam đợi cô khóa cửa , lúc mới bật điện lên. Trên tường treo bóng đèn lung la lung lay, ánh đèn mờ nhạt chiếu sáng căn phòng .
Trình Dao Dao xung quanh căn phòng nhỏ, căn phòng nhỏ, cửa chính là giường, tủ đầu giường để một bình nước và một cái cốc. Ba lô màu xanh quân đội của Tạ Tam ném bàn, còn nửa túi bánh bích quy. Trên giường một bộ chăn đệm màu lam gấp chỉnh tề, xem ở đây một thời gian .