Trình Dao Dao   kịch bản trong đầu Thẩm Yến, chỉ thấy nét mặt  bỗng nhiên trở nên phức tạp: chấn kinh, thương tiếc, trìu mến, còn  tự trách thật sâu… “Dao Dao,  cùng Nặc Nặc cũng là vì an  của cô mà suy nghĩ. Bất luận như thế nào, cô  cùng chúng  về  hãy .”
Trình Dao Dao trừng mắt : “Tốt thôi.”
Tạ Ba khẽ giật .
Trình Dao Dao đáp ứng vội vàng  kịp chuẩn , Thẩm Yến kinh ngạc : “A? Cô đồng ý về cùng ?”
Trình Dao Dao khẽ  một tiếng, khóe môi đỏ câu lên trào phúng: “Không     trở về với  ? Chẳng lẽ  chỉ thuận miệng hỏi một chút?”
Khuôn mặt cô xinh ,   dáng vẻ trào phúng , cũng  cho  chỉ  thuần phục  váy cô, Thẩm Yến luôn miệng : “Dĩ nhiên  !”
Nhìn Thẩm Yến cùng Trình Dao Dao,  mặt lãnh lẽo của Tạ Ba như kết băng,  nhanh , cầm xẻng sắt phối hợp cúi đầu  việc.
Thẩm Yến  ở trong mắt, lập tức mở mày mở mặt, cố ý lớn tiếng : “Dao Dao, cô nhì  đặc biệt mượn xe đạp, chính là để đón cô!”
Trình Nặc Nặc cũng : “Chúng em đều đặc biệt đến đón chị.”
Thẩm Yến cùng Trình Nặc Nặc biểu lộ vô cùng chân thành, liền  Trình Dao Dao : “Các  chỉ  một xe đến, chúng  trở về thế nào?”
Thẩm Yến nhất thời  hỏi khó. Xe đạp nhà Lâm Đại Phú   gạch ngang, mỗi  chỉ chở  một . Hắn khó xử  Trình Dao Dao và Trình Nặc Nặc, Trình Nặc Nặc khéo hiểu lòng  : “Thẩm Yến,  đưa chị Dao Dao về  , em  .”
Thẩm Yến  một  nữa  tâm hồn thiện lương của Trình Nặc Nặc  cho cảm động, ôn nhu : “Nặc Nặc em yên tâm,  đưa chị em trở về, liền lập tức  đầu đón em.”
Trình Dao Dao lành lạnh đánh gãy: “A, để Trình Nặc Nặc một  ở chỗ , cùng Tạ Ba đợi ở một chỗ? Anh yên tâm?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-59.html.]
Thẩm Yến kịp phản ứng, lập tức cảm thấy đỉnh đầu ẩn ẩn xanh lét. Nặc Nặc của  nhát gan như ,   thể lưu  cho một hán tử nông thôn ! “Không , Nặc Nặc em  thể một  lưu .”
“Lưu   cũng  , lưu  Trình Nặc Nặc cũng  .” Trình Dao Dao khó xử điểm điểm cánh môi, tư thái ngây thơ: “Chẳng lẽ để một   thương như  trở Trình Nặc Nặc về? Hay là Trình Nặc Nặc… chạm tới tay lái?”
Da mặt Trình Nặc Nặc lập tức xanh hơn cả Thẩm Yến! Chiều cao Trình Nặc Nặc giống  ruột cô, bên ngoài  cao 1m50, thực tế chỉ  1m48, căn bản   nổi loại xe đạp .
Nhìn thấy Thẩm Yến  hỏi đến trợn mắt há hốc mồm, Trình Dao Dao xì khẽ: “Hai   một chiếc xe đến đón ,   đầu  chập  ?”
Trán Thẩm Yến đầy mồ hôi,  căn bản quên mất cái ! Là Nặc Nặc  cô lo lắng cho Trình Dao Dao, nhất định  cùng đến xem.
Lúc  Thẩm Yến còn cảm động Trình Nặc Nặc thiện lương, lúc   chút trách cứ cô — nếu      phạm  sai lầm ngu xuẩn như !
Trình Nặc Nặc rụt rè  xin : “Thật xin , chị Dao Dao, đều là em  , để Thẩm Yến đèo chị về  .”
Thẩm Yến lập tức : “Không ,  sẽ  lưu một  em .”
Vòng lặp vô hạn. Hai  diễn kịch Quỳnh Dao,  dứt.
Trình Dao Dao thật sự là phục, ngáp một cái: “Được , đều đừng buồn nữa, đưa chìa khóa xe cho ,  ngược   ý kiến .”
Bên môi Trình Dao Dao mang ý , nuối ruồi lệ  đáy mắt sáng loáng, giống như tiểu hồ ly giảo hoạt. Thẩm Yến  rõ là hố, vẫn giống như mất hồn đưa chìa khóa xe , hỏi: “Chủ ý  gì ?”
Trình Dao Dao cầm lấy chìa khóa xe,  đầu  về phía Tạ Ba, ngọt ngào kêu lên: “Anh Tạ Ba,    xe ?”