Lúc  con  thế nào, bây giờ cứ  như thế, nhất định  bắt  Thẩm Yến, lấy  quyền lợi cho !”
Trình Nặc Nặc  về phòng của .
Phòng ngủ của cô nhỏ hơn phòng Trình Dao Dao một chút,   cái gì — nhưng  hơn căn phòng đời  nhiều.  Đời  cô sống trong một căn phòng nhỏ chật hẹp, bên trong chỉ đặt  một cái giường,  thể bày thêm cái gì nữa.
Đời , Trình Chinh sửa phòng để đồ linh tinh thành phòng ngủ cho cô ở. Trong phòng  một cái giường, một cái tủ quần áo và một cái bàn  sách,  tường dán hình mấy ngôi  điện ảnh. Trước khi xuống nông thôn, trong phòng   nhiều đồ,  đồ giành  của Trình Dao Dao,  đồ Trình Chinh và Thẩm Yến mua cho cô.  bây giờ căn phòng trống rỗng, ngay cả cái rèm cửa mới mua  khi xuống nông thôn cũng mất hết.
Đối mặt với Trình Nặc Nặc, Ngụy Thục Quyên mặt dày : “Mấy món đồ  đều  Trình Dao Dao bán  phế liệu , sang năm mới  thể để bác dâu và em họ con tay  trở về  đúng ?  Dù  con cũng  dùng đến áo khoác và rèm cửa,  cho em gái con cũng  .”
Trình Nặc Nặc  căn phòng trống rỗng, cô  đến cạnh giường, cô móc một cái khăn tay đựng tiền ở  ván giường . Cô giấu  kỹ nên   Ngụy Thục Quyên phát hiện. Cô cẩn thận cất  tiền lấy  từ chỗ Ngụy Thục Quyên  trong khăn tay.
Mấy món đồ  Thẩm Yến mua cho cô đều  cô đổi thành tiền. Mấy ngày  trở về Thượng Hải, cô  lóc  mặt Trình Chinh lấy  mấy chục đồng, cộng thêm 10 đồng trong tay Ngụy Thục Quyên, cô  gần 200 đồng.
Trình Nặc Nặc  đếm tiền  nhớ  miếng ngọc  thấy  chợ đen. Đợi cô tích góp đủ tiền,  thứ sẽ  về quỹ đạo ban đầu. Ông trời cho cô cơ hội duy nhất, cô  thể giẫm lên vết xe đổ nữa.
Trình Dao Dao… Cô nhất định sẽ đoạt  hết tất cả những thứ của Trình Dao Dao!
Trong phòng sách, Trình Dao Dao và Trình Chinh đàm phán  thành công.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-590.html.]
Thái độ của Trình Chinh vẫn kiên quyết: Trình Dao Dao  chia tay với bạn trai ở nông thôn!
“Dao Dao, con còn nhỏ tuổi,  con    yêu là gì ?” Trình Chinh đau đầu nhức óc: “Bọn họ thấy con xinh  đơn thuần nên  lừa con ở  nông thôn thôi!”
“Tạ Tam    như bố  !” Trình Dao Dao ghét nhất việc  khác  Tạ Tam  . Tạ Tam  như thế nào, Trình Dao Dao  thể  ba ngày ba đêm cũng  hết, nhưng bây giờ cô    chuyện với Trình Chinh.
“Bố là  từng trải, chẳng lẽ bố  hại con ?” Trình Chinh tận tình khuyên bảo: “Ánh mắt   của bố  hơn con nhiều!”
Trình Dao Dao  nhạo: “Vậy Trình Nặc Nặc và Ngụy Thục Quyên thì ? Lúc  bố còn cảm thấy Thẩm Yến   đấy!”
Trình Chinh tức suýt nôn cả máu: “Con!”
Tính tình Trình Dao Dao nổi lên, cô ngẩng cao đầu   ngoài.
Trình Chinh đuổi theo, Trình Dao Dao đóng sập cửa,  đó khóa trái.
Ngụy Thục Quyên : “Ông  nó xem,  nào về nhà cũng náo loạn ầm ĩ! Ông còn  nó trưởng thành,  đổi ,  thấy nó còn tệ hại hơn!”
Trình Chinh thất bại   ghế sofa: “Đừng ồn ào nữa, để  yên tĩnh một lúc.”
Ngụy Thục Quyên : “Này, con gái lớn  giữ , cứ giữ mãi  trở thành kẻ thù. Nó thích thì ông…”