Trình Dao Dao  vui : “Bố,  bố hung dữ với  ? Con tự  bánh sandwich đó, hôm nay con và Tạ Tam  thăm quan trường đại học, thuận tiện ăn cơm dã ngoại luôn.”
Trình Chinh  thấy hai chữ “Đại học” thì cảm thấy ngoài ý : “Hiếm khi  từ nông thôn lên đây. Thượng Hải   nhiều nơi để  chơi,     tham quan trường đại học?”
Tạ Tam : “Nghe  đại học Thượng Hải là trường đại học  1, cháu và Trình Dao Dao  tham quan một chút.”
Lời  Tạ Tam xoay chuyển,  nghiêm túc : “Bác trai,   bác lo lắng cháu và Trình Dao Dao  khi kết hôn, hộ khẩu sẽ lưu  nông thôn. Thực  chúng cháu  hẹn ước cùng  thi đậu đại học.”
Trình Chinh lập tức  thẳng lưng. Ông là phần tử trí thức, hơn nữa còn là  nghiên cứu khoa học nên mười mấy năm qua  tác động  nhiều, ông  thích  trẻ tuổi  sách. Bây giờ   Tạ Tam và Trình Dao Dao  cùng  thi đại học,  đầu tiên ông  thẳng  Tạ Tam.
Trình Chinh quan sát kỹ Tạ Tam, Tạ Tam và Trình Dao Dao bằng tuổi  nhưng tính cách  vững vàng hơn, cách ăn  cũng bình tĩnh thoải mái, vốn dĩ  giống thanh niên 20 tuổi,   cạnh Trình Dao Dao yếu ớt càng nổi bật.
Trình Chinh đẩy kính mắt : “Bây giờ kỳ thi đại học hủy bỏ . Muốn thi đại học chỉ  học viên công nông binh  theo con đường ,  cũng  thành phần của ,  lên đại học là  thể.”
Tạ Tam bình tĩnh : “Quốc gia kiến thiết cần nhân tài, cháu nghĩ việc khôi phục kỳ thi đại học là chuyện sớm  muộn mà thôi.”
Việc khôi phục kỳ thi đại học  từng  đứt đoạn, Trình Chinh cũng   một ít, ông thấy  nhiều gia đình bảo con cái kiên trì học tập, chờ một ngày  thể  lên.
Ánh mắt Trình Chinh  Tạ Tam tìm tòi nghiên cứu: “Mùa hè Dao Dao bảo  gửi  nhiều tài liệu ôn tập cho con bé, hóa  là vì  ?   xin phép  thẳng, thành phần như   từng học qua tiểu học đúng ? Cậu  thể hiểu những tài liệu ôn tập  ? Trình độ của Dao Dao là THPT, hai  cùng  học thế nào?”
Trình Dao Dao   chuyện: “Con…”
Trình Chinh : “Bố  hỏi con để   trả lời.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-598.html.]
Ánh mắt Tạ Tam  thẳng Trình Chinh,   kiêu ngạo  tự ti : “ là cháu    học tiểu học, nhưng lúc còn bé bố cháu từng dạy cháu   và tính toán. Dao Dao cũng dạy cháu  nhiều, cháu  học xong chương trình THPT. Nếu như bác  tin, bác  thể kiểm tra thử.”
Trình Chinh thật sự mang bút máy và sổ ghi chép , Trình Dao Dao gấp gáp: “Bố! Bố   gì ?”
Tạ Tam nắm nhẹ tay Trình Dao Dao ở  gầm bàn,  lắc đầu với cô. Trình Dao Dao  chịu: “Bố  tôn trọng   gì cả.”
Trình Chinh đẩy sổ và bút đến  mặt Tạ Tam: “Viết mấy chữ cho  xem.”
Trình Dao Dao sửng sốt, đáy mắt Tạ Tam cũng ngạc nhiên. Hắn cầm bút  mấy chữ,  đó đẩy về  mặt Trình Chinh.
Dao Dao, Tạ Tam. Hai cái tên song song  cạnh , Trình Chinh sững sờ, là chữ  . Mặc dù chữ   lắm nhưng nét chữ cứng cáp, mạnh mẽ, sáng sủa, thật sự  giống cách  của  thanh niên nông thôn.
Thấy Trình Chinh   nét chữ   mặt , Tạ Tam ngoan ngoãn : “Bác trai  thể  mấy đề kiểm tra cháu.”
“Không cần.” Trình Chinh cất sổ ghi chép : “ tin   .”
Không đợi Trình Dao Dao vui mừng, Trình Chinh kiên quyết : “  vẫn  đồng ý chuyện yêu đương của  và Dao Dao.”
Trình Dao Dao vội vàng kêu lên: “Vì  ạ?”
Trình Chinh  kịp trả lời,  cửa quán vang lên tiếng ồn ào, nhân viên phục vụ ngăn cản mấy  đeo phù hiệu màu đỏ ở tay áo : “Mấy  định  gì , mấy     đây!”
“Tránh ! Đội tra xét đến bắt !” Mấy đội viên trong đội tra xét  thẳng về phía Tạ Tam.