Trình Dao Dao vội vàng uống hai ngụm canh dưa muối, cố gắng đem bánh cao lương nuốt xuống. Hàn Nhân cũng  thầm: “Tháng  lương thực nhanh ăn hết , bên trong dưa muối một chút dầu cũng  , nghẹn c.h.ế.t  .”
Không  ít dầu là vấn đề, là do   cỗ hương vị    thoải mái . Trình Dao Dao nhíu nhíu mày, Trình Nặc Nặc tối hôm qua mệt nhọc, cũng  dậy   trăng sáng, khiến cho đồ ăn khó ăn như .
Hương vị bánh cao lương mới chưng vẫn ,  mềm, Trình Dao Dao nhân lúc còn nóng ăn một cái, uống hơn phân nửa bát canh dưa muối. Cô  xuống phòng bếp cầm hai cái bánh cao lương mới chưng, lấy thêm mấy đũa dưa muối, cùng Hàn Nhân : “ giữa trưa  về ăn cơm, cô cùng Trương Hiểu Phong nhận giúp .  cầm chỗ    phần ăn trưa.”
Hàn Nhân sảng khoái đáp ứng. Bánh cao lương ở nhà ăn là năm phần bột ngô, ba phần kiều mạch, còn  một phần thịt mỡ một phần rau xanh xào!
Mọi  cơm nước xong xuôi, Trình Nặc Nặc lưu  thu thập bát đũa, những  khác    bắt đầu   việc. Hôm nay trời nhiều mây, thời tiết mát mẻ,  nhiều thôn dân  xuống ruộng bận rộn.
Trình Dao Dao liếc mắt liền  thấy Tạ Ba. Vóc dáng của  cao cao, mặc áo choàng ngắn cũng  tinh thần hơn  khác, đang   chuyện với đại đội trưởng Lâm Đại Phú. Lâm Đại Phú khoa tay múa chân , Tạ Ba trầm mặc , ngẫu nhiên lắc đầu.
Trình Dao Dao ôm hộp cơm trong ngực, nhẹ nhàng chạy tới, kêu lên: “Đại đội trưởng,  Tạ Ba!”
Tạ Ba trầm mặc  qua, Lâm Đại Phú lên tiếng, đánh giá Trình Dao Dao. Trình Dao Dao hôm nay mặc một áo màu xanh da trời, nhan sắc giống như từ  trời rơi xuống, nổi bật lên làn da tuyết trắng,  đến mức để cho  bừng tỉnh.
Lâm Đại Phú  Trình Dao Dao, cảm thấy quyết định hôm qua của  quá lỗ mãng: “Thanh niên trí thức Trình a, chuyện hôm qua cho cô  ruộng đậu nành  việc…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-64.html.]
“Rất  ạ! Cháu cảm thấy công việc ở ruộng đậu nành  hợp với cháu, so với gieo mạ ở ruộng nước  hơn.” Trình Dao Dao một ngụm đánh gãy Lâm Đại Phú,  tủm tỉm : “Cảm ơn đại đội trưởng chiếu cố cháu!”
“Là… thật ?” Nụ  Trình Dao Dao ngọt ngào đem lời Lâm Đại Phú chặn trở về, ông gãi đầu một cái,  với Tạ Ba: “Vậy cháu chiếu cố thanh niên tri thức Trình cho .”
Tạ Ba “Vâng” một tiếng, nhấc công cụ lên dẫn đầu   , Trình Dao Dao liền  theo phía  , cây gậy hất lên.
Một  mặc rách rưới, đồ chó con nhà địa chủ trầm mặc, hung ác, nham hiểm, một  mặc quần áo mới, nữ thanh niên tri thức ở trong thành phố yêu kiều, hai   cùng   qua bờ ruộng nước,     việc bên trong ruộng nước đều thấy choáng mắt.
“Móa nó, Tạ Ba  vận may gì, đại đội trưởng phái cô gái xinh  như thế   việc cùng ?”
“Làm   thể để thanh niên tri thức Trình và đồ chó con nhà địa chủ   với , đây   bánh bao thịt đánh chó ?” Tên du côn trong thôn Lâm Cẩu Đản trơ mặt , thình lình  nện một mặt nước bùn: “Ôi, ai nện ?”
Lâm Gia Tuấn đen mặt trừng : “Là , thế nào? »