Bà Tạ mang 4 bát cơm trắng nóng hổi ,  đó lấy trứng gà mới đập thẳng  bát cơm, trứng gà mới còn nhỏ, nhưng giá trị dinh dưỡng  cao, lòng đỏ trứng giống như mặt trời nhỏ. Bà cho thêm một ít mỡ lợn và nước tương , mùi thơm tản  hấp dẫn  .
Trứng gà mới đẻ  tới nửa tiếng nên trứng  tươi, mùi vị cũng  chênh lệch nhiều so với trứng gà nhập khẩu Nhật Bản Trình Dao Dao ăn lúc . Cô ăn một thìa cơm trộn trứng gà,  đó gắp thêm một miếng  khô. Trà khô  từ đậu nành, nó  khô cứng mà mềm dẻo, nước sốt  chế biến đặc biệt, mùi vị mặn mặn ăn  ngon.
Răng bà Tạ  , bà ăn một miếng  thôi, mấy  Trình Dao Dao  thích, càng nhai càng thơm.
Bà Tạ mỉm   mấy đứa nhỏ ăn, trong lòng bà vui vẻ: “Thích ăn như thế thì bảo Chiêu ca nhi hỏi Gia Kỳ xem mua  khô  ở .”
Tạ Phi   thấy tên Lâm Gia Kỳ thì  hổ, cô vội vàng kêu lên: “Bà nội,  bà   đến   !”
Bà Tạ vô tội : “Bà   gì mà.”
Trình Dao Dao đặt bát xuống, cô ồn ào: “Tiểu Phi để ý , bà nội, bà  hiểu ạ?”
“Chị Dao Dao!” Tiểu Phi nhảy dựng lên.
Trình Dao Dao  dậy chạy , Tạ Tam  ở đầu ghế suýt nữa ngã xuống đất, Cường Cường cũng bật dậy kêu meo meo đuổi theo . Bà Tạ : “Đừng chạy,  ăn cơm xong cẩn thận đau bụng đấy!”
Chuyện của Tạ Phi và Lâm Gia Kỳ chỉ là  đùa thôi nhưng Trình Dao Dao  cho là thật.
Trong sách  Tạ Phi   nhiều  theo đuổi, đáng tiếc mắt cô   trai  nuôi cao quá, ai cũng  lọt  mắt, cuối cùng  gặp tên cặn bã …
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-648.html.]
 Trình Dao Dao nghĩ ngợi, Lâm Gia Kỳ cũng là một ứng cử viên  tệ. Mặc dù lớn hơn Tạ Phi 6 tuổi nhưng  hợp với tính tình mềm yếu của Tạ Phi. Hai   ở cùng thôn, nhà  cũng  sợ Tạ Phi  chịu oan ức ở nhà chồng.
Trình Dao Dao vỗ tay, nếu  thể  mai hai  Tạ Phi và Lâm Gia Kỳ  khi tên cặn bã  xuất hiện, Tạ Phi sẽ  đau lòng nữa! Trình Dao Dao càng nghĩ càng thấy điều   thể thực hiện , cô cũng  hành động mù quáng mà lặng lẽ  chuyện  với Tạ Tam.
Tạ Tam đang uống nước thì giật  phun hết lên chậu than  Cường Cường đang  cạnh chậu than dính đầy tro bụi, nó sợ hãi nhảy lên cao.
Tạ Tam tức giận : “Anh  dám  ý với em gái …!”
“Không ,  … Khụ, khụ, khụ…” Trình Dao Dao cũng  sặc, cô vội vàng xua tay giải thích một lúc lâu mới  cho Tạ Tam tin tưởng đây chỉ là ý tưởng mới xuất hiện trong đầu cô.
Tạ Tam giống như tất cả   khác,   thích chuyện tìm đối tượng cho em gái: “Tiểu Phi còn nhỏ,  cần vội.”
Trình Dao Dao nhỏ giọng lẩm bẩm: “Chờ  lừa  mới sốt ruột nha.”
Tạ Tam hỏi: “Hả?”
“Không  gì,   gì.” Trình Dao Dao xua tay, cô đành  gác chuyện  xuống   tới nữa, cô cảm thấy trách nhiệm  vai  càng ngày càng nặng.
Tạ Phi sắp   huyện, bà Tạ ăn cơm xong lập tức  trong phòng tìm đồ, bà  thu dọn hành lý cho Tạ Phi, tránh cho ngày  huyện luống cuống tay chân.
Đồ của Tạ Phi  ít: “Chăn, chậu rửa mặt, mấy bộ quần áo. Bà Tạ còn ôm một cái đệm mới : “Không  ký túc xá chỗ cháu lạnh  nữa, bà  một cái đệm mới, cháu mang  .”
Tạ Phi ngoan ngoãn  theo, bà Tạ sắp xếp cái gì thì cô đồng ý cái đó. Bà Tạ còn lấy một khối vải màu xanh in hoa trắng  gói đồ .