Không thể trách bà Tạ lo lắng. Tập tục ở thôn Điềm Thụy còn ,  đó vài ngày  tin một nữ thanh niên trí thức  ruộng  việc nhưng  một  nên  ức hiếp, vì đảm bảo thanh danh, cô  chỉ  thể kết hôn với tên lưu manh . Bà Tạ  xong lập tức sợ hãi, mấy ngày  đều  yên lòng để Trình Dao Dao  đưa cơm.
Bây giờ   Trình Nặc Nặc giữa ban ngày ban mặt xông  nhà , bà càng nghĩ càng sợ.
Trình Dao Dao thở dài, cô vùi mặt  trong bát. Tập tục ở nông thôn  niên đại   , nhà nhà đều  khóa cửa, dù  trong nhà cũng   đồ gì quý giá để trộm. Muốn đề phòng cũng   — đầu tường cao thì cao nhưng   máy  để giám sát và theo dõi.
Không sợ  trộm, chỉ sợ trộm nhớ thương. Trình Nặc Nặc điên cuồng với chuyện linh tuyền,   cô   thành công,   nhất định sẽ nghĩ biện pháp khác.
Bà Tạ : “Ngày mai bà  chuyện với thím Ngân Quế, bảo họ thỉnh thoảng sang nhà chúng  xem một chút. Dao Dao, từ mai cháu   tự   ngoài nữa, lúc  cắt cỏ heo cũng   cùng Tạ Tam,  thì  cùng bọn Cẩu Đản.”
Tạ Tam : “Bà yên tâm  ạ. Cháu   chuyện với đại đội trưởng, về  đội dân binh trong thôn tuần tra đêm sẽ chú ý đến nhà chúng .”
 Lúc  bà Tạ mới thở phào nhẹ nhõm: “Thế thì .”
Ăn cơm tối xong, Tạ Phi vẫn đầy tâm sự. Hôm nay cô  sai chuyện suýt nữa hại Trình Dao Dao, trong lòng cảm thấy   . Mặc dù chị Dao Dao,  trai và bà nội  trách cô, nhưng tâm tình cô vẫn nặng trĩu.
Trình Dao Dao  rõ tâm tư của Tạ Phi, cô  ý : “Tiểu Phi, chị   pudding sữa dê, em giúp chị .”
“Được ạ!” Lúc  Tạ Phi hận  thể  thêm nhiều chuyện vì Trình Dao Dao để giảm bớt áy náy.
Sữa dê hôm nay lấy về còn để ở trong vạc. Trình Dao Dao đổ sữa dê  nồi, sữa dê mát lạnh mang theo mùi thơm đặc hữu của sữa.
Trình Dao Dao : “Tiểu Phi, cho lửa nhỏ một chút.”
Tạ Phi rút một cây củi , cô để lửa trong lò nhỏ dần .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-698-pudding-sua-de.html.]
Trình Dao Dao cho thêm hai thìa đường trắng,  đó bóp một nắm lá chè  trong, lá chè dùng để khử mùi. Cô tách lòng đỏ và lòng trứng  hai bát riêng. Tốc độ tay của Trình Dao Dao  nhanh, chớp mắt  tách xong 4 quả trứng gà,  đó dùng đũa đánh tan.
Lúc  sữa dê trong nồi nổi bọt, từng lớp nhấp nhô lên xuống trắng như sương. Không đợi bọt khí lớn hơn, Trình Dao Dao đổ sữa dê  bát.
Chờ sữa dê nguội, Trình Dao Dao vớt lá chè ,  đó đổ trứng gà  đánh tan cho  trong bát sữa  quấy đều  nữa: “Được . Em lọc trứng sữa hai , nhớ vớt bọt khí bên   nhé.”
“Vâng.” Tạ Phi dùng băng gạc  trần qua nước sôi vắt khô  lọc hỗn hợp trứng sữa hai . Cô lấy 5 cái bát nhỏ ,  đó rót trứng sữa  trong bát  vớt sạch bọt trôi lơ lửng  mặt bát, tiếp đó cô  để trứng sữa  trong nồi hấp  nữa.
Trình Dao Dao rửa sạch một cái nồi khác bắt đầu nấu đường. Trình Dao Dao nấu đường  giỏi, đường  nấu xong màu đỏ đậm, mùi cực kỳ thơm, để bao lâu cũng   cứng.
Cô  nấu đường  dạy Tạ Phi: “Nhìn kỹ nhé, đây chính là cách  đặc biệt nhất đó. Việc quan trọng nhất khi nấu đường là độ lửa, đầu bếp thường dùng kinh nghiệm của  để đoán, một giây cũng   trì hoãn…”
Tạ Phi hỏi: “Chị, nếu là cách  đặc biệt,  chị  dạy cho em?”
“Bởi vì em là  nhà của chị nha.” Trình Dao Dao : “Cho nên em  cần buồn nữa, chúng  là  một nhà, em gây thêm phiền phức cho chị cũng  . Chị sẽ  nhớ kỹ.”
Dừng một lát, Trình Dao Dao  tiếp: “Dù  em cũng  gây phiền phức nhiều bằng chị.”
Mắt Tạ Phi  đỏ lên lập tức nở nụ , áp lực trong lòng biến mất. Cô ôm Trình Dao Dao: “Chị Dao Dao, chị thật ! Coi như chị  kết hôn với  em, em cũng nhận chị là chị của em.”
Trình Dao Dao  chịu nổi nước mắt của  khác, cô  hổ: “Đừng để  em  thấy,   sẽ hiểu lầm đó.”
Tạ Tam dừng chân ở cửa phòng bếp,     nhẹ  ngoài, khóe môi  nhịn  cong lên.
Trình Dao Dao  em  là  nhà .
Chờ năm bát pudding sữa dê nóng hổi chín, Trình Dao Dao đổ đường lên. Pudding sữa dê trắng bóc run rẩy,  thổi qua lập tức lay động, nước đường chảy bên  phát sáng.