Hầu kết Tạ Ba khẽ động, hơn nửa ngày mới mở miệng: “Cô  cẩn thận gì cả.”
Trình Dao Dao  thấy giọng  trách cứ, lập tức tủi  : “Là    xuống nước,     đá cuội trơn như . Giày của  còn rơi mất…”
Trong lúc Trình Dao Dao kinh sợ, giày trong tay bay mất  ngoài. Tạ Ba lau mặt,     dòng suối nhỏ giúp cô tìm giày. May mà cuối con suối  bèo ngăn , hai chiếc giày của Trình Dao Dao quấn ở bên trong cây bèo,   trôi .
Tạ Ba nhặt giày từ trong cây bèo, quỷ thần xui khiến, mở bàn tay so một chút. Dài bằng bàn tay .
Tạ Ba đổ nước trong giày , phơi ở chỗ  ánh nắng mặt trời,  đó  dậy, Trình Dao Dao  chạy tới một bên kêu lên: “Mau , cây  đào  thật cao!”
Ở bên  dòng suối, cây  đào lớn nghiêng nghiêng về một bên,  mắt lập tức sáng lên. Đây là một sườn núi nhỏ  cao, giữa sườn núi mọc  một gốc cây  đào,  cây to như cái chậu rửa mặt, đầu cành  từng chùm trái cây, giống như vô  hạt châu san hô. Rất nhiều chim tước vây quanh cây  đào, líu ríu mổ  đào.
Tạ Ba  tới gần, bọn chúng vội nháo nhào mở cánh bay mất.
“Thật nhiều thật nhiều  đào!” Trình Dao Dao hưng phấn ngửa đầu  cây  đào, còn vươn tay  với, nhưng cây  đào  quá cao.
Tạ Ba tháo d.a.o phay ở  lưng xuống, linh hoạt trèo lên cây. Vóc dáng  cao lớn, tay dài chân dài, trèo cây  linh hoạt, đang quấn   cây leo lên,  lâu  bò tới chỗ cao.
Cành cây  đào ở  chân  lung la lung lay, mấy quả  đào rơi xuống đầu Trình Dao Dao.
Mặt mũi Trình Dao Dao trắng bệch, kêu lên: “Anh Tạ Ba,  đừng trèo cao như ,  nguy hiểm!”
Tạ Ba vươn tay tới chùm  đào cao nhất, bẻ gãy, vứt xuống .
Trình Dao Dao vội vươn tay đỡ , một chùm  đào thật to, sinh trưởng về phía ánh mặt trời, màu sắc đặc biệt đỏ. Trình Dao Dao  để ý tới  đào, chỉ gọi Tạ Ba: “Anh xuống . Cao quá, …  sợ…”
Ta Ba hình như đang , cũng  thể là ,   tiếp tục hái.
Trình Dao Dao kêu hai tiếng nữa, Tạ Ba thò   ngoài hái  đào ở xa, cô cắn môi  dám lên tiếng nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-71.html.]
Cây cao như , đừng ở  gốc  lên, tâm tình đương nhiên  giống. Tạ Ba chỉ giẫm trượt một chút liền… Cô khẩn trương  từng hành động của Tạ Ba, trái tim đập bang bang bang, hô hấp cũng  dám lớn tiếng, chỉ sợ quấy rầy Tạ Ba.
Tạ Ba hái liên tục bảy, tám chùm,  đào chín  cây hái xong, lúc  mới dừng tay, dọc theo  cây nhảy xuống. Trong tay Tạ Ba còn cầm một tổ chim non, đưa tới  mặt Trình Dao Dao, giọng  hiếm khi vui vẻ: “Cô xem.”
Trình Dao Dao  cũng  , hét lên: “Anh   đừng trèo cao như ,   sợ  chết!”
Tạ Ba lau mồ hôi, : “ thường xuyên trèo cây,   .”
Khuôn mặt Trình Dao Dao lập tức sụp đổ. Lúc  Tạ Ba mới  rõ, Trình Dao Dao giống như  , khóe mắt đỏ đỏ.
Lòng bàn tay Tạ Ba lập tức đổ mồ hôi. Hắn lấy tay chà sát  áo choàng ngắn, khóe mắt liếc thấy  đào  mặt đất, vội khom lưng xuống nhặt  đào lên, đưa một đống lên trái cây tới  mặt Trình Dao Dao, vẫn  đổi  một giọng  ngọt ngào  lúm đồng tiền của cô.
Tạ Ba giống như  sai chuyện gì, im lặng dùng đôi mắt đen nhánh  Trình Dao Dao.
Môi đỏ của Trình Dao Dao còn vểnh lên.
Hơn nửa ngày, trong lòng Tạ Ba cũng sáng  chậm rãi : “Lần  …  trèo cây nữa.”
“Liên quan gì đến ?” Trình Dao Dao lẩm bẩm, lấy một quả  đào cho  miệng,  : “Tổ chim  cầm ? Nhanh cho  xem một chút.”
Tạ Ba đem tổ chim để ở một bên đưa cho Trình Dao Dao .
Tổ chim dùng nhánh cây mảnh bện thành vô cùng khéo léo, bên trong  ba trứng chim màu xanh nhạt nho nhỏ, đáng yêu  đẽ. Trình Dao Dao lập tức : “Tiffany Blue! Thật !”
(Tiffany Blue: Tên gọi của màu phối   đầu tiên  xuất hiện  năm 1837  quyển sách của Thương hiệu – BLUE BOOK và trở thành huyền thoại. Và năm 1853 màu TIFFANY  trở thành màu sắc đặc trưng của từng chiếc hộp chứa sản phẩm trang sức kim cương của hãng.)